“Ta ư, ta chỉ là một người thuần phục ngựa.”
Thiếu nữ chắp hai tay sau lưng, trên tay còn nghịch ngợm lắc lư một cây côn sắt, ngữ khí nhẹ nhàng.
“Cái gì?” Hòa Tuy ngẩn ra, lập tức nhỏ giọng trách mắng: “Con đang nói bậy bạ gì đó?”
Hòa Yến lại không nhìn Hòa Tuy mà nâng mắt nhìn chằm chằm Triệu công tử, nói: “Công tử có nguyện ý hay không?”
Triệu công tử là người thương hoa tiếc ngọc, thiếu nữ này mặc dù dùng khăn che mặt nhưng thông qua đôi mắt lại có thể nhìn ra dung nhan nàng không tầm thường, huống hồ đưa tay không đánh mặt người đang cười, giọng nàng lại nhẹ nhàng thanh thúy, ắt hẳn là một mỹ nhân mà giai nhân yểu điệu đã đưa ra yêu cầu, thế là hắn cũng thuận theo.
“Cô nương có điều không biết, con ngựa này tính tình nóng nảy, nếu cô nương vì vậy mà bị thương, tại hạ sẽ tội lỗi vạn phần.” Hắn còn tốt bụng nhắc nhở, tự cảm thấy mình đúng là một quân tử phong độ.
Nhưng hắn vừa dứt lời, liền nghe thấy thiếu nữ kia cười nhẹ một tiếng, ngay sau đó, hắn chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, chiếc váy màu son kia phảng phất như hoa tung bay, mang theo một làn gió thơm. Giương mắt nhìn lại, Hòa Yến đã đoan chính ngồi trên lưng ngựa, tay cầm dây cương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play