Mấy ngày gần đây, tuy bề ngoài kinh thành sóng yên biển lặng nhưng mạch nước ngầm trong triều lại cuồn cuộn không ngừng. Mùa xuân cuối cùng cũng kết thúc, sau khi lập hạ, những cơn mưa liên tục kéo đến, trút xuống như không biết điểm dừng, cả tòa thành như bị nhấn chìm trong làn mưa bụi.
Đô đốc Hữu quân Tiêu Hoài Cẩn tự mình thỉnh lệnh xin làm chỉ huy sứ dẫn tân binh đến Lương Châu Vệ. Tiêu Hoài Cẩn vừa đi, thế cục trong triều lại có biến hóa, đảng thái tử mặt mày đều giãn ra, chỉ thiếu không trực tiếp viết hai chữ “vui vẻ” lên mặt.
Việc trong triều, bá tánh bình thường cũng không cơ hội tiếp xúc đến, vẫn như cũ ngày tắt mặt tối với chuyện cơm áo gạo tiền. Vụ án mạng của Phạm thiếu gia mấy ngày trước đến giờ vẫn chưa tìm được hung thủ. Phạm gia truy bắt hung thủ khắp nơi không được, liền quay sang trút hết lửa giận lên người Phạm đại nãi nãi. Ai ngờ nhà mẹ đẻ Thừa Vụ Lang của Phạm đại nãi nãi cũng không phải đèn cạn dầu, chờ vừa qua đầu thất của Phạm Thành liền buộc Phạm lão gia viết thư phóng thê. Đường Oanh hiện tại đang lúc phương hoa chính mậu* nhưng vừa vào cửa không lâu trượng phu đã chết, Đường gia há có thể để nàng thủ tiết khi còn trẻ, tất nhiên phải tính toán ngày sau cho nàng. Nàng và Phạm Thành không có nhi nữ, Phạm gia cũng không thể làm khó dễ.
*Thời điểm hoa nở rực rỡ nhất, ý chỉ đang ở độ tuổi trẻ đẹp nhất
So sánh ra, Hòa Yến – người cùng bị hại với Phạm Thành chết đuối ở sông Xuân Lai cho đến nay vẫn chưa tìm được xác, lại dường như trở thành một vai phụ mờ nhạt chẳng quan trọng gì trong vụ việc này, ngay cả tư cách để người khác thảo luận cũng không có. Ngoại trừ người Hòa gia, không một ai nhắc tới nàng, như thể Hòa Yến chưa từng tồn tại trên thế gian này.
Trời mưa nặng hạt, Hòa Vân Sinh đội nón cói ra cửa. Sau khi Hòa Yến xảy ra chuyện hắn đã tạm ngưng đến học quán, Hòa Yến dặn cậu năm ngày sau đến Liễu Tuyền Cư nhận tin, hôm nay đã là ngày thứ mười, Hòa Vân Sinh mới tìm được thời cơ ra cửa. Hắn sợ người Phạm gia ở bên ngoài theo dõi động tĩnh, cơ hội mà Hòa Yến vất vả lắm mới tranh thủ được không thể bị hủy trong tay hắn.
Mấy ngày qua, hắn đã xem xét xung quanh, sau khi xác định tất cả người mà Phạm gia phái tới giám thị Hòa gia đã rút đi, hắn mới dám yên tâm ra cửa. Hoà Vân Sinh thay một bộ y phục cũ để không quá gây chú ý, cúi đầu mang nón cói đi ra từ cửa sau, lẫn vào trong màn mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT