Mãi cho đến khi ra khỏi cửa, trong đầu Hòa Vân Sinh còn hồi tưởng lại về câu nói vừa rồi của Hòa Yến.
“Đệ có muốn tới học đường không, Vân Sinh?”
Muốn, đương nhiên là hắn muốn. Học đường có tiên sinh văn thư còn có tiên sinh dạy võ, hắn có thể học tập cùng các đồng niên, đến lúc đó, tham gia khảo thí cũng được, võ thí cũng chẳng sao, miễn là hắn có thể dựa vào sức mình để đổi lấy một phần tiền đồ. Chứ không phải như tình cảnh trước mắt, tự mình luyện tập lung tung, thật sự là rất không ổn.
Trước kia nhà bọn họ không có bạc, nhưng hôm nay đã khác, khát vọng bị đè nén dưới đáy lòng Hòa Vân Sinh dần trỗi dậy. Hắn len lén liếc thiếu nữ đi bên cạnh. Từ sau khi Hòa Yến khỏi bệnh, dường như mọi thứ trong nhà hết thảy đều tốt lên, không còn là một đầm nước chết nặng nề như trước nữa. Mặt nước đầm này không biết từ bao giờ đã bị gió thổi qua, tạo nên những gợn sóng lăn tăn, dần dần xua tan đi khí tức khi xưa, khiến cho xung quanh hoa thắm liễu xanh.
Tựa như xuân về.
Hòa Yến chú ý tới ánh mắt của hắn, chợt chỉnh lại khăn che mặt trên mặt mình, lần nữa cảnh cáo: “Đã nói lát nữa nhìn thấy phụ thân không được lộ tẩy, nhớ chưa?”
“… Được.” Hòa Vân Sinh khó khăn trả lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT