Trạng thái: Edit/ Dịch - Cre: thenhchuc (by me)
Hòa Yến là trời sinh tướng tinh, chinh chiến sa trường nhiều năm, bình Tây Khương, định Nam Man, tuy nhiên khi huynh trưởng cùng tộc khỏi bệnh, nhiệm vụ của nàng cũng hoàn thành, lui về phía sau thành gia lập thất.
Sau khi thành thân, không những không được phu quân sủng ái lại còn mắc phải bệnh lạ, hai mắt mù lòa, tiểu thiếp xinh đẹp đứng trước mặt nàng ôn nhu nói: Chén thuốc độc khiến ngươi bị mù hai mắt lúc trước chính là do trưởng bối trong tộc ngươi tự mình phái người đưa tới. Chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật, ngươi tồn tại — chính là sự uy hiếp to lớn với bọn họ!
Một thế hệ danh tướng, một nữ anh hùng hào kiệt lại chết trong tay phụ nhân ngu dốt tranh giành ân sủng nơi hậu trạch, hoang đường đến cỡ nào!
Một lần nữa tỉnh lại, nàng thế nhưng lại trở thành nữ nhi của một giáo úy thao luyện trong võ trường, yếu đuối kiêu căng, trẻ trung rực rỡ.
Lĩnh công huân của ta lại muốn mạng ta, cướp binh mã của ta lại chà đạp tình cảm của ta! Sống lại một đời, nàng nhất định phải đoạt lại tất cả những gì đã mất. Hiệu triệu thiên hạ, hồng nhan phong hầu, uy chấn Cửu Châu!
Quân doanh vẫn sâu như biển, không đúng, lúc này nàng đã sớm gặp phải đối thủ một mất một còn của kiếp trước, chính là thiếu niên tướng quân “Binh phong sở chỉ, uy kinh tuyệt vực”