Ác long có sự chiếm hữu cực kỳ mãnh liệt đối với những thứ thuộc về mình, nhưng không biết đối với con người có vậy không.
Nhưng Thưởng Nam nghĩ có lẽ nó chỉ sợ cậu chết dọc đường, chỉ vậy mà thôi.
Thưởng Thu và những con rồng khác nghe thấy động tĩnh bên này, Long Ngọc quay đầu lại, đôi mắt đỏ bình thản, chẳng còn chút hưng phấn nào như lúc vừa nãy săn mồi: “Chúng ta nên tiếp tục lên đường.”
Thưởng Nam từ dưới đất bò dậy, cúi người gãi bắp chân, bắp chân bị muỗi rừng đốt một vết sưng to, đỏ tấy lên.
[14: Nhổ ít nước bọt đi.]
Thưởng Nam: “……”
Đường núi khó đi, ban đêm lại càng khó hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT