"Được thôi." Thưởng Nam cũng không nghĩ nhiều, cậu không cảm thấy quan hệ giữa mình và Long Ngọc đã tốt đến mức cần phải khách sáo với nhau.
Long Ngọc nói sao thì cứ vậy đi, Thưởng Nam cũng không bận tâm lý giải thêm, cậu chia số nho dại còn lại với Long Song và Long Xuyên, nhân lúc Long Hân đang ngủ, cậu cũng đưa thêm cho Thưởng Thu một ít.
Sau khi ăn xong, Long Song và Long Xuyên lập tức vừa lăn vừa bò chạy về phía cây nho dại.
Không lâu sau, Thưởng Nam đã nghe thấy tiếng loạt xoạt dữ dội, mặt đất rung chuyển, chim chóc và côn trùng xung quanh đều bị hoảng sợ bay tán loạn.
Cậu quay đầu nhìn sang thì phát hiện không biết bằng cách nào mà Long Xuyên đã leo lên cây, nó bám vào cành cây, dùng miệng cắn từng chùm nho trên dây leo rồi nuốt chửng.
Đoán chừng đến khi chúng ăn xong, cây nho đó chắc chỉ còn lại mỗi bộ rễ.
Long Xuyên và Long Song rất dễ phân biệt, mặc dù là song sinh nhưng vì không chui ra từ cùng một cái vỏ mà chỉ sinh cùng lúc nên chúng mới gọi là song sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play