Thưởng Nam không biết liệu mình có thể hoàn thành nhiệm vụ này không. Long Ngọc đã từng nói rằng cậu ấy có thể giết mình, mà đối với Long Ngọc, Thưởng Thu hay cậu cũng chẳng có gì khác biệt.
Mà cho dù không bị dân làng truy bắt, thuận lợi đến được nhà của Long Ngọc thì ở địa bàn của ác long, một con người như cậu cũng chỉ có con đường chết.
Nếu đã như vậy thì chi bằng tách Thưởng Thu ra.
Long Xuyên nhìn Long Ngọc: “Cậu ta sẽ phản bội chúng ta.”
Ngoại trừ Long Ngọc thì tất cả những người còn lại đều có hình dáng của rồng. Trong bóng tối của rừng sâu, chúng chỉ còn là những đường nét mơ hồ, đôi lúc mới lộ ra sừng nhọn và răng nanh sắc bén, những chiếc gai cứng rắn trên lưng như từng lưỡi dao đâm xuyên ra từ thân thể.
Chúng đã thoát khỏi gông xiềng, không còn xiềng xích trói buộc, chỉ cần một con giơ chân trước ra cũng có thể dễ dàng đâm xuyên lồng ngực gầy yếu của con người trước mặt. Chúng như những ngọn núi gồ ghề đứng vững quanh thân thể nhỏ bé của Thưởng Nam. Trên người chúng thoang thoảng mùi tanh của máu, hơi thở lạnh lẽo của loài thú săn mồi, mà tất cả chúng vẫn chưa trưởng thành.
Long Ngọc dùng dao chặt đứt một bụi gai chắn giữa đường, cậu ấy quay lại, đôi mắt đỏ thẫm lúc này mang theo một sự đe dọa bình tĩnh: “Trước khi điều đó xảy ra, tôi sẽ giết cậu ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play