Dưới ánh mắt nóng rực của Địch Thanh Ngư, Thưởng Nam có chút căng thẳng đáp lại: “Thực ra em không thích mấy món trang sức kiểu này lắm.” Cảm giác lạnh lẽo, dính sát vào cơ thể, hấp thụ nhiệt độ cơ thể khiến người ta cảm thấy không thoải mái.
“Ngọc trai không hợp với em.” Địch Thanh Ngư nói.
Thưởng Nam “ừm” một tiếng, cậu nghĩ khi Địch Thanh Ngư nói không hợp, có lẽ không phải chỉ nói về ngọc trai.
........
Buổi chiều, ánh nắng từ màu vàng nhạt tươi sáng chuyển sang màu gỉ sét đậm, Địch Thanh Minh nhẹ nhàng gõ cửa phòng Địch Thanh Ngư rồi đẩy cửa bước vào, cậu ấy ló đầu vào trong: “Anh, em đến nói với anh chuyện này.”
Cậu ấy nhìn thấy trên bàn gỗ nâu đậm bên cửa sổ có vài con bướm xanh, bên cạnh là một hộp đầy đủ dụng cụ: “Anh lại đang làm mẫu vật à? Phòng tiêu bản có rất nhiều rồi mà.”
Địch Thanh Ngư dùng ngón tay ấn nút xoay, chiếc xe lăn xoay một vòng, anh quay lưng về phía cửa sổ, ánh nắng chiều gỉ sét chiếu lên vai anh, khuôn mặt anh chìm trong bóng tối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT