Thưởng Nam nghĩ những gì Địch Thanh Ngư nói hẳn là đang ám chỉ chính anh. Dù sao thì ngoài anh ra, còn có con bướm nào lớn hơn ngày hôm đó nữa đâu.
Nhưng Địch Thanh Ngư dường như không cần Thưởng Nam phải đưa ra câu trả lời, trước khi cậu kịp mở lời, anh đã vỗ nhẹ vào lưng cậu: "Đứng dậy đi." Hơi thở của Địch Thanh Ngư lại trở nên u ám và mệt mỏi, sự dịu dàng ấy đã bị cơn mưa ngoài cửa sổ làm ướt sũng.
Anh để mặc Thưởng Nam đứng dậy, ngón tay co lại vuốt phẳng nếp nhăn trên quần áo của cậu rồi khẽ nói: "Từ giờ trở đi, chúng ta chính là quan hệ người yêu. Nếu Thanh Minh thổ lộ với em mà em không biết xử lý thế nào, cứ để anh lo."
Giọng điệu của anh nhạt nhẽo, ánh mắt nhìn Thưởng Nam đầy vẻ bất lực, sâu trong đó còn thấp thoáng sự thiếu tự tin.
"Em sẽ xử lý ổn thỏa chuyện giữa em và Thanh Minh." Cơn mưa rền vang bên ngoài làm đầu óc Thưởng Nam càng thêm mơ màng, cậu chỉ tay về hướng tầng trên: "Em lên ngủ trước đây."
Địch Thanh Ngư ngả lưng vào tựa ghế: "Chúc ngủ ngon."
Thưởng Nam lùi lại hai bước, ngẫm nghĩ một chút rồi tiến tới gần hơn, cúi xuống hôn nhẹ vào khóe môi của Địch Thanh Ngư khiến đôi mắt anh khẽ rung lên một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play