Ừm, anh đang nói tiêu bản của chính mình sao?
Thưởng Nam cầm hạt táo trong tay: "Vứt ở đâu rồi? Cậu liếc nhìn một vòng thì không thấy thùng rác đâu, phòng của Địch Thanh Ngư mặc dù có không ít hoa tươi để trang trí, nhưng nhìn vẫn khá lạnh lẽo và rộng rãi, hơi bí bách giống như một cái kén vậy.
Địch Thanh Ngư không trả lời mà lấy hạt táo từ tay Thưởng Nam rồi đặt nó lên bàn làm việc: "Một lát sẽ có người đến dọn."
Thật kỳ lạ, một hạt táo lại được đặt nghiêm túc trên bàn, ánh sáng chiếu vào mặt hạt táo, đối diện với những con bướm xanh rực rỡ bên cạnh, trông vô cùng kì lạ.
Ánh sáng bị cắt thành những vệt xanh chiếu lên mặt Địch Thanh Ngư, màn đêm dần buông xuống, anh đối diện với Thưởng Nam như đang nói chuyện phiếm: "Nói chuyện đi, anh vẫn chưa hiểu rõ về em."
"?" Thưởng Nam cúi người xuống: "Không hiểu mà vẫn thích em à?"
"Vậy ý của em là phải hiểu rõ rồi mới quyết định có thích hay không thì hợp lý hơn à?" Địch Thanh Ngư cúi mắt, nửa người của anh ở trong bóng tối, nửa người còn lại đắm chìm trong ánh sáng, hai bầu không khí sáng tối đều rất phù hợp với anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT