Ra khỏi văn phòng Thai Linh, lúc nhìn thấy cái thang máy kia, Cố Diệp Thần thấy rõ cơ thể Kiều Chỉ khẽ co rúm lại.
“Chúng ta dùng cầu thang đi!” Anh nhẹ nhàng nói.
Kiều Chỉ khẽ lắc đầu, hé mắt nhìn anh, vẻ dịu dàng: “Không cần đâu, dù sao sau này cũng không thể không dùng nữa!”
Cố Diệp Thần cúi đầu nhìn cô, một lúc lâu sau, khóe môi anh hiện lên chút ý cười. Anh nắm lấy tay nhỏ của cô: “Đừng sợ, có anh ở đây!”
Khuôn mặt nhỏ của cô đỏ lên, tay cũng nắm chặt hơn.
Thang máy mở rồi lại đóng, con số trên bảng điện tử thay đổi không ngừng. Lúc này, mọi thứ đều không như trước đó nữa. Ban nãy, cũng ngay chính không gian này, cô lún sâu vào bóng đen của quá khứ, sợ hãi, hoảng hốt. Nhưng, hiện tại, anh đang đứng cạnh cô, cõi lòng Kiều Chỉ yên ắng lại thường, hệt như chỉ cần anh xuất hiện, cô sẽ chẳng cần lo lắng điều gì nữa.
Cô lặng lẽ liếc nhìn anh, lại nhích gần về phía anh, tay kia thì nắm chặt lấy. Cố Diệp Thần khẽ giật mình, cúi đầu nhìn cô, Kiều Chỉ cũng rũ mi. Anh mỉm cười, bàn tay to chậm rãi ma sát mu bàn tay non mềm của cô!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT