Chiều hôm đó, Kiều Chỉ bị Lương Khải phân công đi xếp tài liệu giao cho Tô Tử. Sắc mặt người này không tốt lắm, thây cô tiến vào thì càng sụ mặt.
Kiều Chỉ đặt tài liệu lên bàn làm việc: “Tổ trưởng Tô, đây là tài liệu tổ trưởng Lương bảo tôi mang đến cho cô!” Nói xong, cô quay người bước đi thì bị cô ta gọi lại.
Kiều Chỉ quay người, mặt không chút thay đổi: “Tổ trưởng Tô còn chuyện gì nữa?”
Tô Tử tựa lưng vào ghế ngồi, hai tay khoanh lại, lạnh lùng nhìn cô. Trong đầu cô ta vọng lại lời hôm nay ba Thai đã nói: “Cô Tô, tuy nhà họ Thai chúng tôi cũng không phải dòng dõi quý tộc gì, tôi cũng không hay can thiệp vào đời sống tình cảm của Thai Linh, nhưng điều kiện tiên quyết của chúng tôi là một cô gái đứng đắn. Quan hệ của cô Tô, tôi nghĩ không cần tôi phải nhiều lời đi?”
Sau khi nhìn Kiều Chỉ một lúc lâu, khóe miệng Tô Tử chậm rãi nhếch lên, biến thành một nụ cười tươi: “Không có gì đâu, cô đi đi!”
Kiều Chỉ nghi ngờ mà liếc cô ta một cái, quay người đi khỏi văn phòng Tô Tử.
Nụ cười của người kia từ từ thu lại, chén trà trong tay bị đẩy đi một chút, rơi xuống đất, vỡ thành từng mảnh nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT