Cuối hè đầu thu, bây giờ là lúc nhiệt độ nóng nhất, mặt trời đã trút hết sức lực còn lại của nó, trong không khí chẳng có chút nhẹ nhàng khoan khoái nào, luồng không khí oi bức làm cho tâm trạng vốn rối bời càng thêm bừa bộn.
Kiều Chỉ bất động, cậu nhóc đẹp trai kia cũng không động, hai người cứ ngồi im lặng như thế, đều tự nghĩ về tâm sự của mình, mãi đến lúc Kiều Chỉ nghe được một tiếng “ục ục” rõ ràng.
Cô từ từ quay đầu nhìn cậu nhóc: “… Con đói bụng à?”
Cậu nhóc nghe thấy tiếng củng Kiều Chỉ, đầu tiên là mở to đôi mắt tròn xoe nhìn cô một cái, hệt như đang xác nhận mục đích của cô. Song, thấy ánh mắt cô trong suốt, không giống như người xấu, cậu bèn gật đầu: “Sáng nay con chưa ăn cơm.” Mặc dù giọng cậu mang theo chút âm điệu trẻ con, nhưng từng lời rõ ràng, ngữ điệu trong trẻo.
Cảm giác đói bụng, Kiều Chỉ rất rõ ràng, cho là cậu không có tiền, bèn đưa tay lên xoa đầu cậu, diu dàng nói: “Nhóc chờ cô một lát.”
Lúc Kiều Chỉ mua bánh mì mới ra lò tới cho cậu nhóc, cậu cũng không đưa tay nhận ngay, mà đặt gấu bông sang một bên, tìm rồi lấy một cuốn tập ra khỏi balo của mình, xé một mảnh giấy, viết một tờ giấy nợ đưa cho Kiều Chỉ.
“Con không có tiền, nên đây là con nợ cô!” Tuy cậu còn nhỏ, nhưng chữ viết cũng rất đẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT