Tô Kinh Mặc xuyên vào trong một quyển tiểu thuyết hào môn ngọt sủng, trở thành thiếu gia giả pháo hôi ác độc.
Thiếu gia giả tu hú chiếm tổ chim khách, không chỉ hưởng thụ sự nuôi dưỡng hơn hai mươi năm ở nhà dì của nhân vật chính thụ, còn mơ mộng hão huyền muốn cướp đoạt vị hôn phu của nhân vật chính thụ. Kết quả lại bỏ thuốc nhầm cho chú của nhân vật chính công — Đại lão hào môn tráng niên mất sớm trong quyển tiểu thuyết này ''''Phó Thanh Hoài.''''
Tô Kinh Mặc vừa xuyên qua lại rơi vào ngay tình cảnh bỏ thuốc nhầm đầy lúng túng. Cậu nhớ đến những chuyện sau khi thiếu gia giả bỏ thuốc nhầm người và hậu quả đáng sợ khi trơ mắt nhìn Phó Thanh Hoài thống khổ suốt một đêm, thế là Tô Kinh Mặc thành thật nhắm mắt tự dâng mình lên, sau đó sáng sớm ngày hôm sau lập tức chập choạng chuồn mất.
Không ngờ vài ngày sau, người bị người nhà họ Tô đuổi ra khỏi cửa như cậu lại nhận được một tờ hợp đồng hôn nhân từ Phó Thanh Hoài.
Không chỉ bao ăn bao ở mà còn phát tiền lương theo tháng, thậm chí sau khi ly hôn còn có thể nhận được một căn biệt thự.
Hơn nữa Phó Thanh Hoài trong tiểu thuyết lạnh lùng cấm dục, nếu không phải tại cậu bỏ thuốc thì anh căn bản không hề hứng thú với cậu.
Giao dịch này quả thật không hề lỗ!
...
Mấy tháng sau, Tô Kinh Mặc ngậm nước mắt cắn góc chăn, vịn cái eo sắp gãy của bản thân — Rốt cuộc là ai đã nói Phó Thanh Hoài lạnh lùng cấm dục vậy hả?!
Thực tế và miêu tả khác biệt quá xa, cậu muốn trả hàng!
***
Phó Thanh Hoài đã sớm biết bản thân sống không được bao lâu, mãi đến một ngày nọ, trong đầu anh đột nhiên xuất hiện một âm thanh.
[Ting! Đã ràng buộc kí chủ với đối tượng kéo dài mạng sống. Chỉ cần giá trị hạnh phúc của đối tượng kéo dài mạng sống Tô Kinh Mặc tăng lên thì tuổi thọ của kí chủ sẽ tăng lên.]
[Nếu như giá trị hạnh phúc của Tô Kinh Mặc quá thấp, hệ thống sẽ trừng phạt kí chủ.]
Lúc đầu Phó Thanh Hoài không để tâm đến âm thanh này, mãi đến một ngày hệ thống cảnh cáo anh rằng giá trị hạnh phúc của Tô Kinh Mặc quá thấp. Anh chỉ đi ra khỏi văn phòng mà lại vấp phải tấm thảm đến ba lần, sau đó vào thang máy thì thang máy lại gặp trục trặc, cuối cùng lúc lái xe thì xe bị tắt máy giữa đường tận mấy lần.
Phó Thanh Hoài: ...
Quá bất bình thường.
***
Sau này.
Phó Thanh Hoài: Vợ định mệnh trời ban thật thơm! :)
***
Tiểu kịch trường:
Tô Kinh Mặc và Phó Thanh Hoài được mời tham gia chương trình giải trí yêu đương nào đó.
Mọi người đều biết tiểu sinh lưu lượng mới nổi Tô Kinh Mặc và người cầm quyền tập đoàn Phó thị Phó Thanh Hoài là hợp đồng hôn nhân, không hề có tình cảm.
Tất cả anti-fan đều đang đợi xem Tô Kinh Mặc lật xe trong chương trình.
Sau đó bọn họ thấy —
Tô Kinh Mặc chỉ mới mím môi, người cầm quyền lạnh lùng cao quý của Phó thị đã lập tức đưa ly nước đến bên môi cậu.
Tô Kinh Mặc chỉ hơi nhíu mày một cái, Phó Thanh Hoài lập tức tìm được chính xác chỗ hơi rách da chun chút của cậu, đau lòng dùng môi hôn lên vết thương.
— Được lắm, thế này mà cũng gọi là không có tình cảm hả, thế thì có lẽ toàn bộ cặp đôi trên thế giới này có thể chia tay được rồi.
— Vốn muốn xem hiện trường lật xe, nào ngờ lại là lừa chó tới gϊếŧ. Hiện tại ngay cả xem chương trình giải trí cũng phải tải APP tương phản à?
Tag: Xuyên thư, hào môn thế gia, điềm văn, ngọt sủng, tình cảm, chủ thụ, 1v1, nguyên sang, HE.
Nhân vật chính: Tô Kinh Mặc, Phó Thanh Hoài
Một câu giới thiệu vắn tắt: Vợ định mệnh trời ban thật thơm.
Lập ý: Tình yêu xuất phát từ hai phía.