Trần Kim Hoa bực tức ngồi trong nhà mình, nghe được rõ ràng tiếng cười đùa ở nhà thím hai Ngưu, nhất là tiếng cười cao tới trời xanh của thím hai Ngưu, bà già này ghen tị con trai bà ta hiếu thuận, con gái bà ta xinh đẹp nên cứ gặp chỗ nào là làm làm khó bà ta chỗ ấy. Còn cả Khương Tuệ kia nữa, một người phụ nữ mà đi làm cái nghề đó, có biết xấu hổ không chứ! Mắng xong Khương Tuệ rồi lại mắng lây sang Đỗ Ái Hoa, bắt bà ta tự quay về quê, khiến bà ta bị người người cười chê, kẻ nào kẻ nấy đều mất hết lương tâm.
“Oa huhuhu…” Tiếng khóc non nớt từ sau nhà truyền tới, Trần Kim Hoa liền vội vàng chạy ra ngoài, chỉ thấy con gái đang nằm bò trên mặt đất khóc lóc, thấy bà ta liền kêu lên: “Mẹ, kẹo dừa của con rơi mất rồi!”
Đại Nha đang tay chân luống cuống đứng bên cạnh, thấy Trần Kim Hoa xông tới thì theo bản năng lùi về sau mấy bước.
Trần Kim Hoa bước một bước dài tới, ôm lấy Chương Tư Điềm, nhìn nó một cái liền phát hiện bàn tay trắng nõn nhỏ nhắn bị đất đá làm cho rách da chảy máu, lòng dạ bà ta đều quặn hết lại: “Không đau không đau nhé, mẹ thổi thổi cho con, đau đau mau biến mất đi.”
Trần Kim Hoa nắm bàn tay nho nhỏ của Chương Tư Điềm thôi, mắt liếc thấy Đại Nha đã đứng ngơ ngẩn một bên thì lửa giận bốc lên: “Còn không chạy đi lấy nước qua đây, không thấy tay cô nhỏ của mày bị đau à.”
Đại Nha bị mắng thì co rúm vào, vội vàng chạy vào phòng bếp, cố sức bê một chậu nước lớn ra.
Trần Kim Hoa cẩn thận rửa tay cho con gái, thấy không bị chảy máu mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, hôn một cái lên gương mặt đầy nước mắt của nó: “Được rồi không đau nữa rồi, Điềm Bảo Nhi nhà ta là một cô bé dũng cảm phải không nào, không đau nữa nhé.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT