“Cộc cộc cộc”, tiếng bước chân vội vàng dồn dập vang lên khắp hành lang bệnh viện, Khương Quy theo tiếng động ngẩng đầu lên thì thấy Tiết Phương Thảo đang hối hả chạy tới, vẻ mặt cô ta tái nhợt, đôi mắt cũng đỏ hoe, theo sau cô ta là Chương Nhị Hà và Chương Tứ Hải.
“Đội trưởng, Đại Nha nhà tôi, Đại Nha nhà tôi nó sao rồi?” Tiết Phương Thảo nhìn Đại đội trưởng với ánh mắt nghiêm trọng, hai hàm răng run rẩy kịch liệt đập vào nhau, cơ thể cũng không kiểm soát được mà run nhẹ.
“Mẹ, mẹ không sao chứ.”
“Mẹ!”
Quả nhiên, hiếu tử vẫn hoàn hiếu tử*, người mà hai bọn họ quan tâm đầu tiên mãi mãi là mẹ ruột của mình. Khương Quy suýt chút nữa thì bị cảnh tượng mẫu tử tình thâm vô cùng cảm động của mẹ con nhà này làm cho phát nôn rồi.
(*Là một thành ngữ bên Trung Quốc, có nghĩa là người con có lòng hiếu thảo đối với cha mẹ; luôn luôn quan tâm, chăm sóc và tôn kính cha mẹ của mình.)
Nhìn thấy hai đứa con trai, Trần Kim Hoa đang sợ hãi bất an như tìm được chỗ dựa, nước mắt bà ta dâng trào, tỏ ra tủi thân và vô tội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play