Khương Dĩ Vi hít một hơi thật sâu, ngồi trước máy tính, khởi động máy, cắm USB vào và chọn một tập tin theo hướng dẫn của Mộ Dung Cảnh, bàn tay cầm chuột của cô ta run đến mức cô ta phải thử hai lần mới mở được tài liệu.
Trong lúc chương trình đang chạy, ngón tay của Khương Dĩ Vi không hề di chuyển, nhưng con chuột trên màn hình lại di chuyển liên tục. Máy tính được điều khiển từ xa. Người ngoài nghề như Khương Dĩ Vi đương nhiên không thể tìm kiếm, cô ta vốn không biết cái gì quan trọng, cái gì không quan trọng.
Màn hình trước mặt thay đổi không ngừng, Khương Dĩ Vi căng thẳng đến nỗi không dám thở, nhịp tim đập như trống dồn.
Thị trường lớn như vậy, nếu Mộ Dung Cảnh cũng nắm giữ công nghệ pin hạt nhân thì gia đình cô ta vẫn có thể kiếm tiền, phải không?
Khương Dĩ Vi siết ngón tay, vài giây trôi qua đối với cô ta dài như một năm, khi đối phương đã xóa hết dấu vết xâm nhập, Khương Dĩ Vi vội vàng rút USB, tắt máy tính và trốn khỏi phòng làm việc.
Hai ngày sau, cũng là ngày Khương Dĩ Vi xuất ngoại, chuyến bay của cô ta cất cánh lúc 9 giờ sáng.
Bàn ăn đủ bốn người nhà họ Khương, bầu không khí vô cùng nặng nề, ai cũng ăn không vào, ngoại trừ Khương Quy. Cô ăn một lúc một bát cháo, năm cái sủi cảo tôm, ba cái xíu mại với một quả trứng lòng đào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play