Lâm Uyển Nương hơi sửng sốt, bà cảm thấy người thanh niên đang đi về phía mình có nét gì đó quen thuộc.
“Bà ngẩn ngơ cái gì vậy, muốn làm tôi đau chết hả!” Khương Thiên Tứ tức giận nói.
Lâm Uyển Nương thu lại cảm xúc của mình rồi vội vàng đỡ lấy Khương Thiên Tứ đang đau đớn rít lên, nhanh chóng dìu hắn vào bên trong, trong lòng và trong mắt chỉ còn lại hình bóng đầy đau khổ của Khương Thiên Tứ.
Khương Quy cảm thấy buồn cười, Lâm Uyển Nương đúng thật là một người mẹ hiền từ tận tụy suốt bao năm qua. Đến mức này rồi thì Khương Quy cũng không tiện rút lui vì điều này không hợp quy tắc, nhưng cô đã lặng lẽ để đồng nghiệp thay thế mình. Bảo cô chữa trị cho Khương Thiên Tứ, cô sợ mình công tư lẫn lộn, làm hỏng danh tiếng của Hồi Xuân Đường.
Trong cơn đau, Khương Thiên Tứ không ngừng chửi rủa Khương Minh Châu, thù cũ chưa hết lại thêm thù mới, Khương Minh Châu đã chiếm vị trí số một trong danh sách kẻ thù của Khương Thiên Tứ, bỏ xa vị trí thứ hai, nếu có thể lột sống Khương Minh Châu thì Khương Thiên Tứ cũng sẽ làm. Làm sao hắn ta có thể không hận Khương Minh Châu, đầu tiên là thiến hắn, đối với một người đàn ông mà nói thì đây đúng là nỗi nhục lớn nhất, sau đó khi hắn khó khăn lắm mới tìm được cha để đổi đời thì cô ta lại xuất hiện phá hoại, nếu cha cũng như bà già chết tiệt kia không nhận hắn thì hắn sẽ phải làm sao đây?
Khương Quy đang lơ đãng thì chợt nhận ra Khương Minh Châu cũng đang ở Thượng Hải, đây đúng là cuộc đoàn tụ gia đình, thú vị thật.
“Sao con khốn kia không bị người ta làm chết trên giường đi, rõ ràng ông trời bị mù mới thu nhận cái ả tiện nhân này…” Khương Thiên Tứ tức giận chửi bới không ngừng, Lưu đại phu đang xử lý cho hắn ta không thể nhịn được nữa: “Im lặng, đây là tiệm thuốc, xin hãy giữ trật tự.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play