Husky, à không, đồng chí A Bố đáng thương nhìn chằm chằm Khương Quy. Miệng thì che được nhưng mắt lại không thể, ánh mắt hả hê của cô làm cho hắn tức đến mức nghiến răng.
Tìm được một thân thể phù hợp vốn không hề dễ dàng, tìm được một thân thể đã chết lại càng khó hơn, rõ ràng là đã tìm thấy rồi nhưng lại phải trơ mắt nhìn tử khí của thân thể mất dần, không thể chết được. Hắn có thể làm gì đây, hắn cũng rất tuyệt vọng, càng tuyệt vọng hơn là con chó chết bên cạnh cũng rất phù hợp, đúng là ngày chó.
Khương Quy đang che miệng nhịn cười lập tức hiểu ra toàn bộ sự việc, nếu như cô không cứu Tạ Gia Bố, có lẽ A Bố sẽ nhập vào cơ thể của Tạ Gia Bố, quả nhiên cái tên “Bố” này không phải để gọi chơi cho vui. Thế nhưng, Tạ Gia Bố đã được cô kéo ra khỏi quỷ môn quan, nên A Bố chỉ có thể nhập vào Britney*, tên “Bố” này không thể đặt chơi được.
(*Trong tiếng Trung, “Bố” trong A Bố là “布”, còn Britney là “布兰妮”)
Nhìn chú chó Husky bê bết máu nhưng vẫn uy phong lẫm liệt, Khương Quy thầm khen chính mình, cô quá giỏi. Làm người có ích gì, đương nhiên làm thú lông xù vẫn tốt hơn, dễ thương hơn nhiều.
A Bố lông xù thở phì phì theo Khương Quy về nhà.
“Mẹ ơi, mẹ bị thương rồi!” Vệ Nam ở nhà nhìn thấy vết máu trên quần áo của Khương Quy, hoảng sợ chạy tới. Vệ Bắc và Nha Nha cũng vọt lên, Nha Nha bật khóc: “Mẹ bị chảy máu rồi! Mẹ bị thương rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT