“Cậu đã nghĩ kỹ chưa?” Vẻ mặt trưởng phòng Hứa nghiêm túc, anh ấy hỏi lại kỹ lưỡng: “Bây giờ có bao nhiêu người muốn vào nhà máy của chúng ta, thậm chí vị trí của nhân viên vệ sinh cũng phải tranh giành nhau đến mức chẳng còn một chỗ trống nào đấy, cậu có chắc là muốn từ chức không, sau khi từ chức sẽ không thể trở về lại được nữa đâu.”
Chính sách tạm ngừng lương và giữ chức được ban hành sau vài năm, khi đó công cuộc cải cách mở cửa đã đạt được một số thành công, rất nhiều nhà kinh doanh đã kiếm được tiền, dẫn đến một làn sóng khởi nghiệp. Ngược lại, cuộc sống của công nhân và công chức lại gặp khó khăn, vì vậy nhiều người rất muốn khởi nghiệp, nhưng lại không muốn từ bỏ công việc ổn định của mình.
Để khuyến khích khởi nghiệp, quốc gia đã đưa ra chính sách tạm ngừng lương và giữ chức như vậy, một chính sách mang đậm nét đặc trưng của thời đại, theo đó, có thể giữ chức hai năm, nếu khởi nghiệp thất bại thì có thể tiếp tục quay trở về làm việc với công việc cũ. Sau khi không cần phải lo lắng nữa, đã có vô số người mạo hiểm tham gia vào kinh doanh, thúc đẩy thị trường kinh tế phát triển, nhanh hơn cả khi cuộc cải cách mở cửa.
Nhưng hiện tại Chương Ngũ Dương lại không gặp được chính sách tốt như vậy, từ chức là từ chức, không hề có đường lui.
Vì vậy, trưởng phòng Hứa không hiểu được lý do muốn từ chức của Chương Ngũ Dương, mặc dù anh ấy đối xử có hơi lạnh nhạt với Chương Ngũ Dương vì chuyện của Khương Mẫn, nhưng khi thấy chàng trai trẻ làm chuyện ngớ ngẩn, anh ấy cũng không thể làm ngơ được, chân thành nói: “Tôi biết công việc của cậu có hơi khó chịu, nhưng chuyện này qua một thời gian là sẽ ổn thôi, cậu đừng để bụng, người ở nhà máy của chúng ta đều là người tốt cả.”
Trưởng phòng Hứa cũng không phải hoàn toàn không hay gì về hoàn cảnh của Chương Ngũ Dương, điều này là không thể tránh khỏi, nhưng chỉ cần qua giai đoạn này thì sẽ ổn, không thể có chuyện cứ chỉ trỏ, bàn tán mãi không dừng. Bị người ta nói xấu sau lưng cũng chẳng mất đi miếng thịt nào, sao lại từ chức chứ, chuyện này cứ như một trò đùa vậy. Thậm chí Khương Mẫn, cô ấy chán ghét thì có đấy nhưng cũng không đến mức lợi dụng công việc để trả thù Chương Ngũ Dương, Khương Mẫn không phải người như vậy. Chỉ cần kiên nhẫn một chút là có thể chịu đựng được, sao cậu ta cứ phải từ chức, đúng là tuổi trẻ, làm việc quá bốc đồng không quan tâm đến hậu quả.
“Cậu và người nhà bàn bạc lại đi, đừng bốc đồng.” Trưởng phòng Hứa tận tình khuyên bảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play