“Thời Cẩn, cậu hai Thời cứ đứng trước cửa ra vào, cũng không biết muốn làm gì nữa.”
Vừa đạp cửa xong, Trần Sơn lại bắt đầu tố cáo với Thời Cẩn: “Trông anh ta như bị bệnh ý.”
Khi Trần Sơn nói ra những lời này, còn liếc cậu hai Thời bên ngoài cánh cửa phòng bệnh trong suốt một cái.
Trên người cậu hai Thời vẫn đang mặc quần áo bệnh nhân, nơi Iồng ngực dính vết máu đỏ tươi, hốc mắt trũng sâu sắc mặt tái xanh, dáng vẻ trông như mất hồn mất vía.
Trần Sơn thật sự chưa bao giờ nhìn thấy cậu hai Thời nhếch nhác như vậy, trong lúc nhất thời tính tò mò bạo phát, trên mặt lộ vẻ cười trên nỗi đau của người khác, hận không thể mở cửa ra hỏi xem cậu hai Thời đã xảy ra chuyện gì.
Cố Thanh cũng hùa theo trào phúng: “Để ý đến anh ta làm gì chứ? Anh ta không chết được, hắn là đồ ích kỷ.”
Vương Chiêu không nói chuyện, chỉ liếc nhìn Phong Cữu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT