Hành vi ôm cô bé về nhà của Thời Cẩn hấp dẫn sự chú ý của một số người, nhưng cũng không gây ra huyên náo to lớn gì. 
Chỉ có điều ngày hôm sau rất nhiều người tới khám bệnh, đồng thời rất nhiều người không trả được tiền, chính là kiểu người một tinh tệ cũng không có, vừa đến đã nằm lăn ra đất, hô hoán Thời Cẩn cứu mạng. 
'Nhất định phải lấy tiền' —— cuối cùng Thời Cẩn cũng hiểu rõ vì sao trước khi rời đi Lưu Gù để lại câu nói cuối cùng như vậy, đoán chừng đám người này nhìn thấy cậu cứu cô bé kia, cho rằng cậu là một người lương thiện, từ đó giở trò ăn vạ. 
Có người rõ ràng có tiền, nhưng không chịu móc ra, đầy tiên là quỳ xuống dập đầu, sau đó lại khóc lóc kể lể cầu xin, tóm lại ngay cả Cố Thanh cũng không đành lòng. 
Nhưng Thời Cẩn lại vẫn nhẫn tâm như cũ. Lúc đó cậu đang giã thuốc, nghiền một số thảo dược màu xanh lá mạ thành nước ngẩng đầu liếc một cái, sau đó rủ mắt xuống nói: "Cậu xem giầy hắn ta đi, giầy hơi cũ thật đấy, nhưng không bị vá, quần áo cũng rất sạch sẽ, mặc dù trên người bị thương nặng, nhưng bên hông còn treo túi rượu hơi phồng, người có tiền mua rượu, chẳng lẽ không có tiền khám bệnh?" 
Quả nhiên, sau khi người kia thấy Thời Cẩn thật sự không cứu, ngượng ngùng móc ra mười tinh tệ.
Ngoài người này ra thì còn có người mang đến chút thức ăn, chút thịt của loài Tinh thú không biết tên, hi vọng dùng cái này để đổi tiền chữa trị, cũng bị Thời Cẩn từ chối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play