Trong lòng Tạ Ngạn Phỉ rất không thoải mái, y bị đám quý nữ chê bai cũng được thôi, nhưng mà nam chính, y phí tâm cứu được nam chính, vậy mà hắn ta lại còn so sánh y với dã thú?
Y chỉ xấu xí một chút thôi, làm sao?
Mặc dù y xấu xí, nhưng y là người tốt, y còn cứu hắn ta nữa.
Nếu mà y nuốt được cơn tức này, y sẽ không phải là Tạ Ngạn Phỉ nữa.
Vì vậy, Tạ Ngạn Phỉ giận dữ lộ ra một nụ cười thật to với Ngu Lan Trăn: “Vị huynh đệ này, có cảm thấy quen mắt không? Có biết bổn vương là ân nhân cứu mạng của ngươi không?”
Ngu Lan Trăn từ từ buông năm ngón tay ra, nhưng vẫn là không hoàn toàn thả hẳn, mà tầm mắt dần rõ ràng, chậm rãi chuyển từ trên mặt Tạ Ngạn Phỉ tới trên mặt Ảnh Thanh, cuối cùng rơi vào trên người nam tử tuấn mỹ cách đó không xa, quanh thân đối phương đều là khí lạnh, ánh mắt nhìn đến chỗ hắn ta làm lòng người phát rét.
Hắn ta cau mày, chuyển tầm mắt tới trên người Tạ Ngạn Phỉ lần nữa: “Bổn vương? Ngươi là người nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play