Tạ Ngạn Phỉ tò mò không nhịn được, y ở chỗ của Bùi thế tử lâu như vậy rồi, có phải Bùi thế tử tặng quà cho y là đã công nhận người huynh đệ này rồi không?
Nghĩ tới đây, Tạ Ngạn Phỉ không kịp chờ đợi mà nhận lấy, chẳng qua đến khi mở ra, nhìn đồ vật bên trong, y bỗng sửng sốt một chút.
“Cái này…” Tạ Ngạn Phỉ ngước mắt lên, không ngờ Bùi thế tử lại đưa cho y thứ này.
Bùi Hoằng không thấy được, nhưng ánh sáng dịu dàng đáy mắt vẫn rơi chính xác lên người y, khiến Tạ Ngạn Phỉ bỗng nhiên có một loại ảo giác, Bùi thế tử có thể nhìn thấy, không chỉ có vậy, ở trong mắt Thế tử, y khiến người ta yêu thích giống như vật trong tay y vậy, chỉ tiếc… trong mắt Bùi thế tử chiếu ra hình dáng Tạ Ngạn Phỉ, lại khiến y giật mình một cái trở lại thực tế.
Tạ Ngạn Phỉ cúi đầu nhìn đồ trong tay y lần nữa, đó là một người gỗ nhỏ, mập mập tròn tròn, nếu là bộ dáng của y thì chắc chắn sẽ vừa béo vừa xấu, khiến người ta không muốn nhìn thấy nhìn lần thứ hai.
Nhưng mặc dù người gỗ này mập mạp, có điều vì Bùi thế tử chưa từng thấy y cho nên đã tự động làm đẹp lên, người gỗ chắc nịch mà có vẻ ngây thơ, đầu lớn nên cho dù dáng người có mập cũng không rõ ràng, ngược lại có loại ảo giác rất hợp mắt, tay chân ngắn cũn, một tay đặt sau lưng, tay còn lại cầm quạt, làm y nhớ lại hình dáng của mình lúc ở chùa Khúc Phong.
Chẳng qua là trên mặt không có ngũ quan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT