Vừa nãy Tạ Ngạn Phỉ đã nghĩ kỹ nên nói gì, nhưng khi đối mặt với Bùi Hoằng, người hoàn toàn khác với dáng vẻ ôn hòa trong mộng, y lại im lặng một lúc, rồi nói:
“Huynh có cảm thấy có gì đó không đúng không? Khi gã phó tướng bắt giữ ta, hình như gã đang bàn bạc với một tướng lĩnh của Đại Tạ về cách kích động mâu thuẫn giữa huynh và Tạ đế.”
Trong những ngày qua, Tạ Ngạn Phỉ tận mắt chứng kiến sự tàn khốc của chiến tranh, những binh lính đã như vậy, nếu ngày thành trì thất thủ đến, dân thường chắc cũng không thể thoát nạn...
Bùi Hoằng nhìn y thật lâu, rồi đáp: “Cô biết.”
Nhưng biết là một chuyện, giờ chiến sự đã bùng nổ, đâu phải chỉ mình hắn muốn dừng là có thể dừng được. Tạ đế cho rằng hắn đã giết Ngũ hoàng tử, dù hắn lui binh, Tạ đế cũng sẽ không dừng lại. Hơn nữa, hắn còn muốn đích thân công phá Đại Tạ, tự tay tiêu diệt bọn người ở phủ Trấn Quốc Công.
Tạ Ngạn Phỉ mở miệng định nói gì đó, nhưng cuối cùng lại không thốt nên lời.
Tạ Ngạn Phỉ nghĩ những giấc mộng đó chỉ là trùng hợp, ai ngờ từ đó về sau, đêm nào cũng mơ thấy. Giống như được sống lại trong một câu chuyện mà bản thân là người trong cuộc, y cảm nhận rõ ràng sự ôn hòa, lịch thiệp của Bùi Hoằng, một người từng bước từng bước rơi vào hắc hóa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT