Thời Khanh Lạc thổi sáo trúc xong thì trả sáo trúc lại cho nha hoàn kia.
Nàng mang theo vài phần ghét bỏ, nói: “Sáo trúc này vẫn kém hơi một chút, âm thanh thổi ra còn tỳ vết.”
Nàng nhìn về phía Đồ phu nhân, lại nói: “Về sau phu nhân muốn tổ chức yến tiệc ngắm hoa thì nên chuẩn bị đầy đủ nhạc cụ một chút vẫn hơn.”
“Ta cảm thấy sáo ngọc tốt hơn so với sáo trúc này, lần sau phu nhân có thể chuẩn bị một cái mới xem sao.”
Đồ phu nhân: “...” Thời Khanh Lạc này thật sự rất phiền.
Về phần sáo ngọc, lần sau bà ta sẽ không làm loại chuyện này nữa.
Bà ta gắng gượng tươi cười nói: “Ta đã cố gắng chuẩn bị hết sức.”
Thời Khanh Lạc nhướng mày: “Thế nào là hết sức? Đồ gia các ngươi đến cái sáo ngọc cũng không mua nổi hay sao?”
“Không phải ta nghe nói rằng Đồ gia các ngươi là đệ nhất thế gia Bắc Thành à?”
Nàng mang theo vài phần ghét bỏ nói: “Hóa ra lại nghèo như vậy?”
Đối phó với loại người kiêu ngạo như Chúc phu nhân thì phải tát vào mặt bà ta một cái thật mạnh.
Mà đối phó với loại tiếu diện hổ như Đồ phu nhân thì phải dùng thủ đoạn mềm dẻo mới có hiệu quả tốt nhất.
Dựa vào sự tiếp xúc ngắn ngủi trước đây, nàng phát hiện ra Đồ phu nhân tương đối khôn ngoan, ngay cả khi không thích nàng thì cũng không thể hiện điều đó trên khuôn mặt và biểu cảm của mình.
Thích làm nàng mất mặt bằng khía cạnh khác.
Mấu chốt là Đồ phu nhân này là một người sĩ diện.
Cho nên nàng liền cố ý giẫm lên mặt bà ta,, lúc này mới có thể khiến Đồ phu nhân khó chịu đến phát điên.
Quả nhiên, lời này làm sắc mặt của Đồ phu nhân không nhịn được mà khó coi hơn vài phần.
Một thôn nữ như Thời Khanh Lạc cư nhiên lại ghét bỏ Đồ gia bọn họ trước mặt mọi người, thật là không biết phép tắc.
Bà ta hít sâu một hơi, đè sự tức giận xuống mà nói: “Một cây sáo ngọc thì Đồ gia chúng ta tất nhiên là mua được, ta sẽ phân phó người đi chuẩn bị. Về sau nếu quận chúa đến trong nhà làm khách, ta sẽ chuẩn bị sẵn cho quận chúa.”
Lúc này Thời Khanh Lạc mới vừa lòng gật gật đầu: “Vậy thì tốt.”
“Có điều ta không thích đồ người khác đã dùng qua, ta muốn được chuẩn bị một cái sáo ngọc mới.”
Sáo trúc vừa rồi, nàng thấy nha hoàn lấy ra từ trong một cái hộp khá mới.
Nàng lại kiểm tra một lần rồi xác định là mới, lúc này mới cầm lấy thổi.
Đồ phu nhân: “...” Nha đầu c.h.ế.t tiệt này sao mà có nhiều yêu cầu như vậy chứ?
Nhưng bà ta cũng chỉ có thể chịu đựng mà gật gật đầu: “Đây là lẽ đương nhiên.”
Sau đó bà ta lập tức nói sang chuyện khác: “Năm ngoái ta dùng hạnh hoa để ủ rượu, hôm nay muốn mời các vị nhấm nháp một chút.”
Bà ta điều chỉnh lại tư thế: “Vì lý do này, ta còn để phòng bếp chuẩn bị không ít đồ nhắm, còn mong các vị dời bước.”
Tất cả nữ quyến đều cười đồng ý.
“Đã sớm nghe nói rượu hoa Đồ phu nhân ủ chính là tuyệt nhất ở Bắc Thành, hôm nay chúng ta có phúc thưởng thức rồi.”
“Đúng vậy, rượu hoa năm trước Đồ phu nhân ủ vừa mở bán đã hết sạch, ta còn không có được vò nào.”
“Rượu hoa của Đồ phu nhân không những là thứ tuyệt nhất mà hương vị của rượu mơ cũng cực kì ngon, ta đã may mắn được uống thử một lần.”
Mọi người đều rất thích rượu do Đồ phu nhân ủ.
Cuối cùng Đồ phu nhân cũng tìm lại được một chút mặt mũi, trong lòng bà ta kiêu ngạo cực kỳ nhưng ngoài miệng lại khiêm tốn nói: “Chỉ là làm chơi một chút thôi, khiến cho các ngươi chê cười rồi.”
Thời Khanh Lạc thấy khóe môi của Đồ phu nhân giương lên, quả nhiên người này thật sự rất sĩ diện.
Rượu hoa Đồ phu nhân ủ là tuyệt nhất Bắc Thành, nàng xác thật đã nhìn thấy có cái này trong tin tình báo của tiểu tướng công.
Sở dĩ Đồ phu nhân lại được Đồ gia chủ sủng ái và tín nhiệm như vậy, ngoại trừ Nguyễn Tùng Linh hỗ trợ đằng ngoại trước kia, quan trọng hơn chính là bà ta có thiên phú ủ rượu.
Đại thế gia đều nắm giữ không ít bí phương độc môn, ví dụ như làm giấy, chế tạo đường, chiết xuất muối, ủ rượu.
Đồ gia đã từng làm giàu dựa vào việc ủ rượu, hiện tại Đồ gia duy trì phong cảnh và những khoản chi khổng lồ của một đệ nhất đại thế gia Bắc Thành cũng là vì có tửu trang lớn nhất Bắc Thành.
Hầu như các đại phủ thành và huyện thành bên này Bắc Cương đều có tửu phường của Đồ gia, rượu dùng trong đại tửu lâu cũng có đến một nửa tới từ Đồ gia.
Rượu của Đồ gia càng ngày càng nổi tiếng xa gần, rất được ưa chuộng ở kinh thành.
Mà sau khi Đồ phu nhân gả vào Đồ gia, học ủ rượu, cũng nghiên cứu ra một loại mới là rượu hoa và rượu trái cây, sau đó được Đồ gia tôn trọng, thanh danh bên ngoài cũng lớn vô cùng.