Đẩy cửa ra, đập vào mặt cô là một cái xẻng, may mắn Sở Tang Ninh nhanh tay lẹ mắt tránh ra, nhìn trong sân biến thành một đống lộn xộn, Sở Tang Ninh chần chờ dừng bước. Cô nhỏ giọng hỏi: "Các người đang làm gì vậy?” Điên rồi sao, muốn phá luôn phòng ở à?
Ngô Quang Tiền nghe thấy tiếng Sở Tang Ninh, hậm hực bước ra cửa, ấp úng nửa ngày không nói gì, ngay cả mấy thanh niên trí thức khác cũng có vẻ mặt khác nhau nhưng đều không mở miệng.
Nếu bọn họ không nói lời nào, Sở Tang Ninh cũng không muốn quản những chuyện vụn vặt này, cô ôm nồi và hộp hoa quả của mình đi vào trong phòng.
Không lâu sau, mọi người chỉ thấy Sở Tang Ninh đi ra nhặt mấy cây củi, trong chốc lát mùi cơm như ẩn như hiện bay ra, dẫn tới Ngô Quang Tiền còn chưa ăn được miếng cơm nào đều nuốt nước miếng.
Nghĩ đến trò khôi hài trưa nay, Ngô Quang Tiền chán ghét nhìn kẻ cầm đầu —— Hạ Duyệt Dương, hôm nay đến phiên cô ta nấu cơm, cô ta nuốt riêng lương thực của mọi người còn chưa tính, còn làm cơm nửa sống nửa chín, một nam thanh niên chỉ phàn nàn hai câu, cô ta đã bắt đầu nhăn mặt la lớn.
Hai bên tranh chấp khiến nồi niêu trên bếp đều bị ném ra ngoài, Ngô Quang Tiền hối hận nhìn về gian phòng của Sở Tang Ninh, nghĩ thầm: Nếu lúc trước mình và Sở Tang Ninh kết bạn ăn cơm chung, có lẽ sẽ không có nhiều chuyện như vậy nhỉ?
Nhưng trên đời này làm gì có thuốc hối hận, cho dù Ngô Quang Tiền có ý nghĩ này thì cũng không còn mặt mũi đi bàn bạc với Sở Tang Ninh.
Anh ta quay đầu bước đi, ném lại một câu: "Sau này tôi ăn một mình."
Anh ta đi rồi, hai nam thanh niên còn lại cũng đi theo cùng, ba nữ thanh niên trí thức này không có một ai là bớt chuyện, Sở Tang Ninh quật cường không dễ chọc, Hạ Duyệt Dương là kẻ chuyên gây họa, về phần Triệu Giai Vân, chính là một con chó điên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play