Khi Hứa Đại Quân biết chuyện chạy về, anh ta thấy mẹ mình nằm khóc lóc dưới đất, xung quanh là một đám đông.
“Hứa Đại Quân về rồi, mẹ cậu ăn cắp đế lót giày của tôi.”
“Còn của tôi nữa, đầu cá tôi vừa rửa sạch chưa kịp nấu thì mẹ cậu lấy mất rồi, may mà tôi thấy, nếu không nhà tôi không có gì để ăn.”
Mọi người thay nhau chỉ trích mẹ Hứa, Hứa Đại Quân bị mất mặt, mặt đen lại cúi đầu xin lỗi mọi người, chức vụ nhỏ của anh ta không có uy quyền trong khu người thân, có nhiều người cấp bậc cao hơn anh ta. Nhưng mẹ anh ta lại tự cao tự đại, ra ngoài toàn nhìn người bằng nửa con mắt, đây là lần đầu tiên Hứa Đại Quân mong mẹ mình nhanh chóng về quê, đừng cản trở anh ta trong quân đội nữa.
Trong khi Hứa Đại Quân xin lỗi rối rít, mẹ anh ta lại không biết điều lập tức đứng dậy từ dưới đất chỉ tay mắng những người trước mặt.
“Tôi có lấy à, tôi chỉ xem thôi.”
Một người phụ nữ trong đám đông bật cười: “Xem sao? Sao tôi lại thấy thịt xông khói nhà tiểu Sở mất cũng xuất hiện ở nhà bà, chẳng lẽ bà cũng là người ở thôn Trường Hưng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT