Toàn bộ khí chất của Giang Hành Yến đều thay đổi, Lâm Tú Chi đi ra lập tức nhìn thấy con trai mình đang đứng cười ngây ngốc giữa sân, bà tiến lại gần vỗ một cái: “Thằng ngốc này, con cười cái gì mà cười.”
“Mẹ —” Giang Hành Yến cười ngây ngốc với Lâm Tú Chi khiến bà giật mình, còn tưởng con trai mình bị sốt đến mức lú lẫn rồi.
Trên bàn ăn, Giang Hành Yến liên tục gắp thức ăn cho Sở Tang Ninh, trên mặt vẫn giữ nụ cười ngốc nghếch, Phan Văn Lan nhìn ra được rồi ra hiệu nhìn mẹ chồng, dường như đang hỏi: Mẹ, Hành Yến sao thế?
Lâm Tú Chi không nói gì lắc đầu: Không cần phải để ý đến.
Từ khi mọi chuyện đã rõ ràng, ánh mắt Giang Hành Yến nhìn Sở Tang Ninh đều đầy sự ngọt ngào, người nhà họ Giang, ngoại trừ ba Giang và Giang Phán An, những người khác ai cũng hiểu.
Bọn họ cũng không giấu giếm, hàng ngày đi cắt cỏ cho lợn cả hai đều đi cùng nhau. Được Lâm Tú Chi ngầm cho phép, cả thôn Trường Hưng đều biết chuyện Sở thanh niên đến từ thành phố và cậu con trai út nhà họ Giang đang hẹn hò.
Khi Giang Tông Chính biết chuyện này, ông chỉ thở dài một tiếng, tranh thủ lúc tan làm gọi Giang Hành Yến về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT