“Tốt bụng, dũng cảm, hiếu thuận và quan trọng nhất là đẹp trai, đối xử tốt với cháu.”
Nghe xong lời của Sở Tang Ninh, Lâm Tú Chi đột nhiên bật cười, ánh mắt lén nhìn đứa con trai út đang làm việc trong sân, xen vào: “Hơn nữa còn phải có tiền.”
Sở Tang Ninh trợn tròn hai mắt, dường như không thể tin nổi đây là lời mà Lâm Tú Chi nói ra. Không phải thời đại của bọn họ thường hướng tới sự cần cù và tiết kiệm sao?
Lâm Tú Chi lớn tiếng nói: “Sao, tưởng rằng dì nói sai à? Lúc dì cưới ba Yến, chỉ cần một bao gạo là xong, nói thẳng ra là hôn nhân sắp đặt, hoàn toàn không cần ra mắt.”
Sở Tang Ninh chống cằm chăm chú lắng nghe Lâm Tú Chi kể chuyện: “Sau đó thì sao ạ?”
“Sau đó cũng coi như dì may mắn lấy đúng người. Thời đó của bọn dì thực sự rất khổ, người gầy nhom phải gặm vỏ cây, ăn đất quan âm, thứ đó khó tiêu, ăn vào xong bụng trướng lên như sắp nổ vậy…”
Nhắc đến khoảng thời gian đó, Lâm Tú Chi vừa cảm thấy đau buồn vừa vui mừng. Thời đó đói đến nỗi chết rất nhiều người, ra đường đâu đâu cũng thấy người chết đói. Nhưng bà vui vì mình đã vượt qua được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT