Giang Hành Yến đi ra ngoài, nhìn lên bầu trời xanh không biết đang nghĩ gì. Lúc này, Sở Tang Ninh tung tăng nhảy tới, hồn nhiên hỏi: “Anh đứng đây làm gì thế?”
“Tang Ninh, anh... anh sắp về quân đội.” Giang Hành Yến suy đi nghĩ lại vẫn cảm thấy quân đội là nơi mình thuộc về, anh đã ở trong quân đội nhiều năm như vậy, đột nhiên giải ngũ khiến anh thấy trống trải.
“Về đi, bảo vệ tổ quốc là trách nhiệm của anh.” Sở Tang Ninh đột nhiên xích lại gần: “Giang Hành Yến, không phải anh đang do dự đấy chứ?”
Người đàn ông trước mặt không nói gì, trong lòng Sở Tang Ninh bồn chồn: “Chẳng lẽ... Là bởi vì em ư?”
Không phải Sở Tang Ninh đang tự khen mà là bây giờ Giang Hành Yến có chút giống một chú chó lớn bám người. Ngay cả Lâm Tú Chi cũng từng nói riêng với cô rằng con trai út đã thay đổi rất nhiều. Nếu là bởi vì cô mà Giang Hành Yến bỏ lỡ tiền đồ của mình thì tội của Sở Tang Ninh lớn quá rồi.
Nghĩ đến đây, Sở Tang Ninh đột nhiên mở miệng: “Đưa tay ra.”
Giang Hành Yến ngoan ngoãn đưa tay ra, Sở Tang Ninh dùng tay gãi nhẹ vào lòng bàn tay anh, không đau nhưng khiến Giang Hành Yến cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT