Trên đường về sau giờ làm, nụ cười trên mặt Hạ Duyệt Dương vẫn không giấu nổi, cho đến khi nhìn thấy một cô bé, cô ta mới thấp giọng chửi một câu: “Đồ xui xẻo, coi như tôi đen đủi đi.”
Cô bé bước nhanh hơn, đưa ngón tay vào miệng, nước dãi chảy ròng ròng đi theo sau Hạ Duyệt Dương như cái đuôi không thể cắt bỏ.
Tối hôm qua, Hạ Duyệt Dương đã dọn đến nhà của người làng, tối đó cô ta ăn vẫn chưa đủ no nên đã trốn trong phòng lén ăn một miếng bánh quy.
Kết quả là cô bé này lại có mũi rất thính nên phát hiện ra cô ta ăn vụng, để không đánh thức người khác, Hạ Duyệt Dương đau lòng bẻ một miếng nhỏ đưa cho cô bé, ai ngờ cô bé lại bám chặt lấy mình?
Càng nghĩ càng tức, đã bám một lần thì có thể bám nhiều lần nữa, cô ta mất kiên nhẫn quay lại, nhìn cô bé với ánh mắt dò xét, trừng mắt dữ tợn: “Đừng có theo tao nữa.”
Có vẻ như vì bị bám đến phát cáu nên Hạ Duyệt Dương nhất thời bốc đồng, trực tiếp ra tay đẩy cô bé một cái: “Cút sang một bên, cho mày đã là tốt lắm rồi, mày còn dám bám theo tao.”
Cô bé ngã ngồi xuống đất, mũi cay cay, ngửa đầu khóc toáng lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT