Hiện tại, Sở Tang Ninh là người được cưng chiều nhất trong gia đình họ Giang, Lâm Tú Chi đối xử với cô còn tốt hơn cả con gái ruột, cũng có thể nói là yêu thương như con gái ruột vậy.
Bà chỉ có hai người con trai, con dâu lớn thì tính tình hiền lành, cũng không thường nhõng nhẽo với bà khiến Lâm Tú Chi cảm thấy vô cùng tiếc nuối, không ngờ sau khi Sở Tang Ninh đến, dù là tính cách hay ngoại hình đều rất hợp ý bà, sau vài ngày chung sống, hai người đã thân thiết đến mức không ai có thể chen chân vào được.
Theo sự phân công trước đó, hôm nay Sở Tang Ninh vẫn phải lên núi cắt cỏ cho heo, nhưng không ngờ còn chưa kịp lấy giỏ thì đã bị người khác đẩy sang một bên, Sở Tang Ninh lảo đảo, nếu không có Giang Phán An đỡ thì có lẽ cô đã ngã xuống rồi.
“Hạ Duyệt Dương, cô làm gì vậy?” Sở Tang Ninh quay người lại, nhìn thấy người đẩy mình, cô lớn tiếng chất vấn.
“Tôi... tôi, không phải tôi...” Hạ Duyệt Dương ấp úng hồi lâu mà không nói được lời nào.
“Có gì muốn nói thì cứ nói, đứng ở đây lãng phí thời gian làm gì, cô còn đứng đây nữa thì công việc ngoài đồng cũng không kịp làm đâu.” Hạ Duyệt Dương đứng chắn cửa, họ cũng không thể vào trong, mỗi người phàn nàn một câu làm Hạ Duyệt Dương ú ớ không biết nói gì.
“Cái cô thanh niên trí thức này, có chuyện gì thì mau nói đi, đừng đứng đây chắn đường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT