Sáng hôm sau, Sở Tang Ninh và Phan Văn Lan cùng lên xe bò chở hàng đi huyện, nhìn thấy Sở Tang Ninh mang theo một đống đồ lớn nhỏ, Phan Văn Lan cười.
“Em gửi hết về nhà à?”
“Dạ, rau dại ở đây khá tươi, em muốn gửi về cho ba nếm thử, còn có đặc sản đổi được từ dân địa phương, những thứ này ở chỗ chúng em đều không có.”
Phan Văn Lan hơi thất thần, lẩm bẩm: “Em có một người ba rất tốt.”
“Vâng, mẹ em mất sớm, mà ba em cũng không có ý định tái hôn, ông ấy nói sợ em sẽ phải chịu thiệt thòi.” Sở Tang Ninh cũng thật lòng chấp nhận người ba này nên mỗi khi nhắc đến, khó tránh khỏi có chút vui vẻ.
Khi đến bưu cục, Sở Tang Ninh đặt gói đồ lên bàn, người của bưu cục lập tức cười, hỏi: “Này, cô là thanh niên trí thức phải không?”
“À? Sao anh biết được?”Sở Tang Ninh chớp mắt, tò mò hỏi.
“Chúng tôi cũng gặp nhiều thanh niên trí thức gửi đồ, nhưng cô là người gửi nhiều nhất mà tôi từng thấy, có lẽ đã gửi hết mọi thứ về nhà rồi.” Nhân viên bưu cục cười nói, cân đồ rồi đưa tem cho Sở Tang Ninh ghi địa chỉ.
“Tổng cộng là một đồng tám hào bảy xu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT