Hạ Duyệt Dương nằm lỳ trên giường khóc không ngừng, Triệu Giai Vân không đếm xỉa tới cô ta, nghĩ đến biểu hiện của mình ở trước mặt bà La mấy ngày nay, nghĩ đến La Nhất Bình tương lai sẽ trở thành nhà giàu nhất.
Triệu Giai Vân ngồi không yên, sợ người mình coi trọng bị người khác cướp đi, cô ta thay quần áo đẹp, lấy từ trong tủ ra một túi giấy dầu vội vàng đi ra ngoài.
Hai mắt Hạ Duyệt Dương đẫm lệ, trơ mắt nhìn Triệu Giai Vân đi xa, chờ người đi rồi, cô ngửi được trong không khí còn thoáng thoảng mùi thơm, lau khô nước mắt đi về phía ngăn tủ của Triệu Giai Vân.
Do dự một lát cô ta vẫn vươn tay, mở ngăn tủ không khóa ra.
***
Triệu Giai Vân nhanh chóng đội mũ đến khi tới nhà họ La, quần áo đều ướt đẫm. Cô ta vội vàng đến nhà họ La tạo mối quan hệ với bà La, không nhìn thấy ánh mắt của người bên ngoài nhìn mình.
Trời đổ mưa, mọi người đều thích mở cửa lớn ngồi dưới mái hiên nhà mình làm việc, dáng vẻ này của Triệu Giai Vân làm cho không ít bà lão nhìn thấy.
“Ui chao, mưa lớn như vậy, nữ thanh niên kia muốn đi đâu thế?”
“Nhìn hướng đó thì chỉ có mấy nhà phía Đông thôi, đây không phải là Triệu thanh niên à? Người làm việc chậm rì ấy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play