Trong lòng Lâm Tú Chi nghĩ như vậy, bà nhìn bên ngoài, trời đã tối đến mức đưa tay ra cũng không thấy được năm ngón, cau mày lo lắng nói: "Văn Lan, trời đã tối rồi, lát nữa con cầm đèn dầu của nhà mình đưa Tang Ninh về, trên đường chú ý an toàn."
"Không cần không cần, dì, cháu tự về là được rồi.” Sở Tang Ninh khoát khoát tay, từ chối ý tốt để Phan Văn Lan đưa về nhà, chờ bốn bề vắng lặng, cô lấy ra một cái đèn pin nhỏ từ trong không gian, chậm rãi đi về.
Xung quanh phòng ở của thanh niên trí thức im ắng, Sở Tang Ninh cất đèn điện, vừa đẩy cửa ra cô đột nhiên quát lạnh một tiếng: "Ai?"
Chỉ nghe thấy bên kia bức tường vang lên một tiếng "bịch", giống như tiếng người nhảy xuống, đợi đến khi Sở Tang Ninh dựa vào ánh trăng yếu ớt nhìn thấy trên bức tường chỉ còn lại hai dấu chân đen kịt.
Ngô Quang Tiền mặc quần áo đi ra, nhìn thấy Sở Tang Ninh đứng ở bên tường, tò mò hỏi: "Đồng chí Sở, sao cô còn chưa nghỉ ngơi?"
Sở Tang Ninh hất cằm ra hiệu cho Ngô Quang Tiền tự xem, Ngô Quang Tiền híp mắt nhìn hồi lâu, phát hiện dấu chân trên tường, đen mặt lại thấp giọng mắng một câu: "Đáng chết, thật sự là chó không đổi được tính ăn phân."
"Chuyện gì vậy?”Sở Tang Ninh hỏi.
Sắc mặt Ngô Quang Tiền không tốt, giải thích: "Đêm qua lúc tôi ra ngoài đi vệ sinh, nửa đêm mơ mơ màng màng, cũng cảm giác có động tĩnh gì đó, kết quả liền thấy trên tường có một đôi tay, còn có một đôi mắt, có thể là nam."
Cho dù là ai, bị một người đàn ông nhìn lén cũng sẽ không vui vẻ, Ngô Quang Tiền nói đến cũng nghiến răng nghiến lợi, nếu để cho anh ta biết là ai nhìn lén anh ta đi vệ sinh, anh ta nhất định phải kéo người đến trước mặt trưởng thôn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play