Bí Tông, Biên Đô.
Trong toà điện vắng vẻ, Tô Cấu mở cửa sổ. Nếu có người ở đó, họ sẽ thấy đôi mắt hắn lấp lánh ánh sáng màu xanh lam loá mắt. Dưới đôi gò má trắng như sứ ẩn ẩn lộ ra vầng sáng nhàn nhạt trong suốt, như có đom đóm đang bò lập lờ trên người hắn.
Tô Cấu cúi đầu nhìn bàn tay mình, chầm chậm nở nụ cười, “Thần Đồ đại nhân, ngài cảm nhận được không?”
Sau lưng hắn có một cái bóng quái dị đang ngẩng đầu nhìn về phía phường thị.
“Linh lực này lạ quá.” Cái bóng đó lên tiếng.
Tộc của bọn họ sở hữu thiên phú cộng hưởng linh lực, khi bị thương hoặc suy yếu, linh lực sẽ phóng thích ra khỏi cơ thể, các tộc bào ở gần đó cảm nhận được liền có thể lần theo để ứng cứu. Nhưng dòng linh lực hôm nay hết sức lạ lẫm, Tô Cấu chưa từng tiếp nhận dòng linh lực nào tĩnh mịch thâm sâu thế này. Dòng linh lực lúc chảy lúc dừng, chỉ có người cùng tộc mới hiểu được thông điệp cầu cứu ẩn sau trạng thái của nó.
“Dòng linh lực không ổn định như thế, xem ra đứa trẻ này vừa mới lấy lại yêu hạch. Yêu hạch và cơ thể nó vẫn chưa hoàn toàn hoà hợp, chắc nó sử dụng bí thuật bừa bãi khiến dòng linh lực rối loạn, e là ngay cả ngoại hình của mình cũng không còn khống chế được nữa rồi.” Tô Cấu nói, “Đáng tiếc khoảng cách quá xa, không thể nào xác định được phương hướng cụ thể, nếu gần thêm chút nữa thì tốt quá. Đột nhiên xuất hiện như thế, chắc chắn là người bên ngoài mới vào Biên Đô. Mấy ngày này ngoại trừ người ứng tuyển trưng binh của Thác Hoang Vệ ra thì còn ai vào được Biên Đô?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT