Chuyện quan trọng như thế, sao tên đó có thể viết trên mảnh giấy? Tô Như Hối cạn lời. Ngước mắt nhìn quanh, sắc đêm đã chiếm lấy núi tuyết, ngoại trừ quầng sáng của ngọn đèn bão trong suối tuyết, thì khắp nơi đều chìm vào bóng đêm. Ánh sáng lay lắt, như ngôi sao nhấp nháy sắp rơi, tựa hồ không bao lâu nữa sẽ bị bóng đêm nuốt chửng. Tô Như Hối trông về phía sườn núi, từ lúc đọc được mảnh giấy, trong lòng liền bất giác nghi thần nghi quỷ, luôn cảm thấy như có vật gì trốn trong bóng tối nhìn ngó bọn họ.
Nơi này không tiện ở lâu, vẫn nên mau chóng rời khỏi. Tô Như Hối định viện cớ khiến Hàn Dã nhanh chóng rút về. Lúc chống đầu gối đẩy người dậy, bỗng nghe thấy bọn côn đồ bên kia thấp giọng kinh hô. Tô Như Hối ngó đầu qua đó xem, chỉ nhìn thấy bọn chúng đã xẻ lồng ngực của thi thể, khoang ngực và nội tạng đỏ ngầu lộ ra dưới vầng sáng của đèn bão, nội tạng bên trong rối tung trộn lẫn vào nhau, trái tim nằm bên trái ổ bụng, ruột thì chen lên khoang ngực, sát bên cạnh dạ dày là gan, thảm đến không nỡ nhìn
Tô Như Hối chau mày, hỏi: “Các ngươi nghiệm thi thì nghiệm thi, sao lại quấy tung hết nội tạng của người ta.”
“Bọn ta không có quấy,” côn đồ bất mãn nói, “hắn vốn là như vậy đó.”
Tô Như Hối sững người, bỗng nhớ lại khi lần đầu nhìn thấy những thi thể này, hệ thống đã miêu tả là “thịt đông lạnh cùng nội tạng hỗn loạn”, lúc đó chàng tưởng hệ thống lại nói mấy lời nhảm nhí nhạt nhẽo nên không để tâm. Chàng tiến lại gần quan sát nội tạng của thi thể, phát hiện trong khoang ngực có một viên hạch to bằng hạt đào.
Côn đồ phía sau hỏi: “Ấy, ngươi xem, đó có phải là xá lợi tử không?”
Tô Như Hối lấy viên hạch ra, chăm chú nhìn. Món đồ này có chút thú vị, nhìn rất giống với quả tim của chàng ở kiếp trước, tưởng chừng như hai giọt nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT