Tang Trì Ngọc đỡ sau gáy Tô Như Hối, nhẹ nhàng đặt chàng vào lại trong chăn. Không mặc đồ thì không thể ra ngoài, Tang Trì Ngọc lấy ngoại bào của Tô Như Hối khoác lên vai, chân trần giẫm đất về lại phòng mình. Đóng cửa, nhịp tim dồn dập dần bình ổn lại, y cau mày cúi xuống, quan sát lòng bàn tay mình. Kinh lạc màu băng lam vươn khỏi lòng bàn tay như từng sợi xúc tu nhỏ. Khi những sợi kinh lạc này liên kết với kinh lạc của người khác thì y có thể đoạt lấy bí thuật của họ. Kinh lạc thu lại vào lòng bàn tay, bí thuật “Thôn Phệ” không xuất hiện dị thường, vẫn y như trước. Y khép mắt, cảm thấy linh lực trong cơ thể chuyển động, dòng linh lực có chút không ổn định, lờ mờ có dấu hiệu rối loạn.
Tại sao lại như thế? Tại sao y lại đột nhiên biến thành mèo?
Kiểm tra bí thuật “Thuấn Ảnh Di Hình”, bí thuật phát động, thân ảnh của y lập tức biến mất, rồi xuất hiện ở phía khác của căn phòng. Kiểm tra bí thuật “Hoá Hình”, mắt và tóc biến thành màu mực đen, tráp gương phản chiếu gương mặt lạnh lùng của y. Tiếp tục kiểm tra bí thuật thứ ba, khởi động “Thần Mục”, cảnh tượng trong tầm nhìn nháy mắt biến đổi, tất cả sự vật đều trở nên trong suốt, tường đất nện và gạch ngói đều mất đi chất liệu, chỉ còn lại kết cấu màu xám đen. Xuyên qua tường, y nhìn thấy tiền sảnh ngoài yêu môn.
Càng sử dụng nhiều bí thuật, dòng linh lực càng rối loạn, y không dám động đến bí thuật nữa. Xem ra, bí thuật của y không nên sử dụng quá nhiều, nhưng đây vẫn chưa thể lý giải được lý do y đột nhiên biến thành mèo. Có liên quan đến tâm hạch không? Y nghĩ. Nhưng lúc Tô Như Hối sở hữu tâm hạch, chàng chưa từng biến thành mèo, ấn đường Tang Trì Ngọc cau chặt, nghĩ mãi vẫn không thông. Lẽ nào vì y cắn nuốt bí thuật quá nhiều nên đã phát động cơ chế nào đó của tâm hạch? Y chỉ có thể đoán được như thế, y quyết định tạm thời sẽ không cắn nuốt thêm bí thuật mới, đồng thời vận chuyển linh lực, cưỡng chế tách bí thuật “Thần Mục” ra.
Tách bỏ bí thuật cần dùng linh lực quét qua kinh mạch nhiều lần, quá trình này vô cùng đau đớn, nhưng Tang Trì Ngọc đã quen rồi. “Thần Mục” được tách bỏ, cả người y ướt đẫm mồ hôi. Thay bộ y phục khác, đẩy cửa sổ ra xem sắc trời, cũng sắp đến giờ rồi, phải đến vệ sở điểm danh. Tang Trì Ngọc giấu y bào của Tô Như Hối vào tủ, lấy ra phù chú “Hoá Hình” đã chuẩn bị từ trước. Phù chú bị đốt cháy, y lại biến thành thiếu niên mười lăm tuổi Tô Ngọc.
Tô Như Hối mơ màng tỉnh giấc, sau gáy đau đến khó chịu, chàng xoa xoa cổ mình rồi ngồi thẳng người dậy. Đầu bù tóc rối ngồi một lúc lâu, chàng bỗng nhớ lại sự việc trước khi ngất đi. Phòng chàng có một tên nam nhân trần truồng! Chàng giật mình, gấp rút kiểm tra toàn bộ cơ thể mình, may quá may quá, không có vết tích bị làm nhục. Leo xuống giường lò nhìn quanh tứ phía, y bào của chàng mất hết một chiếc, Tang Bảo Bảo cũng không thấy đâu. Chàng hết sức kinh hoảng, tên loã nam đó không những trộm y phục của chàng, mà còn trộm mất con trai của chàng!
Chàng bật tung cửa, đúng lúc đụng phải Tô Ngọc đang muốn gõ cửa gọi chàng dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT