Đương nhiên khi tin dữ thật sự đến, ngược lại có cảm giác giải thoát. Văn Diệp bình tĩnh một chút, nói với Lỗ Cửu Niên đang hoảng sợ: “Đệ đừng vội, ngay từ đầu đã rối loạn đầu trận tuyến, càng không dễ xử lý.”
Lỗ Cữu Niên không thể bình tĩnh: “Đã một tháng chưa gặp được công công, bây giờ lão lại đang làm cái gì? Trong cung có phải đã xảy ra chuyện hay không?” Y ở trước mặt Quý Văn Diệp đi tới đi lui, bi quan nhắc mãi: “Ca ca huynh là con vợ cả của Hầu gia, sẽ không có nguy hiểm gì đến tính mạng, đệ thì thảm rồi, công công nếu có chuyện gì không hay xảy ra, đệ cũng không tốt được.”
Ánh Kiều thấy Lỗ Cửu Niên từ trước đến giờ luôn bất cần đời hoảng loạn như thế, là biết lần này thật sự gặp phải nan đề. Nàng nhìn về phía trượng phu, thấy chàng nhìn Lỗ Cửu Niên, dường như cũng không có biện pháp, không khỏi càng thêm bi quan hơn.
“… Đệ, đệ chạy thôi, chạy ra khỏi kinh thành… Chạy ra bên ngoài!” Lỗ Cửu Niên nói: “Ca, đệ làm như vậy thế nào?”
Không đợi Quý Văn Diệp nói chuyện, Ánh Kiều đã cảm thấy y hành sự hoang đường, dưới bầu trời này, đất nào không phải là đất của Thiên tử, y có thể chạy trốn tới nơi nào? Triều Tiên? Đó là hậu hoa viên của triều này. Miến Điện? Còn không bằng ở lại kinh thành ngồi xổm trong đại lao. Nàng hỏi trượng phu: “Không thể có ngoại lệ sao? Mấy người cũng không có làm chuyện xấu.”
Lỗ Cửu Niên trông như sắp khóc: “Hoàng Thượng băng hà, triều chính hoàn toàn do Phó các lão nắm giữ, ông ta hận nhất xưởng vệ, không có hoàng đế phù hộ, chúng ta chết chắc rồi.”
Kỳ thật Ánh Kiều cũng hiểu phần nào, quyền lực của hậu cung và quyền lực của thái giám hoàn toàn đến từ hoàng đế, có hoàng đế che chở, thiên hạ vô địch, một khi mất đi sự phù hộ của hoàng đế, bị văn thần chơi chết dễ như trở bàn tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT