Văn Diệp cảm thấy mắt cay cay, như có dòng lệ dâng lên, lập tức chớp mắt, gượng cười nói: "Nói gì ngốc thế, có chuyện gì xảy ra, ta nhất định sẽ bảo vệ nàng, sao có thể để nàng chịu khổ cùng ta được.”
Ánh Kiều ôm chặt lấy cổ hắn, hờn dỗi nói: "Chỉ có thể đồng cam, không thể cộng khổ, thế thì ta là loại người gì đây?"
“Cưới nàng dâu về mà lại để nàng chịu khổ, thế thì ta là loại người gì đây?” Văn Diệp bắt chước giọng nàng.
"Ừm... Dù sao cũng chỉ là đoán mò, cũng sẽ không thật sự xảy ra, đừng nói mấy chuyện này nữa, phí lời" Lúc này nàng không muốn bàn đến những điều không hay, có thể nói là né tránh, chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống vui vẻ trước mắt.
Văn Diệp khẽ chạm vào mũi nàng, cười bảo: "Nghe được câu này của nàng, ta thấy mãn nguyện lắm rồi, không uổng công thương yêu nàng.”
Ánh Kiều nhìn chăm chú vào ngón tay hắn, rồi đột nhiên cắn một phát: “Sau này không được nói mấy lời hù dọa ta nữa!”
"Đau ——” Hắn giả vờ kêu đau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT