Nghe nói có thể báo thù cho con gái, Vân Thành Nguyên thậm chí còn gọi "rể hiền" vào, gạt bỏ mọi sự bất mãn trước đây với Quý Văn Diệp, rất tích cực dò hỏi cách nào để giúp con gái hả giận.
Quý Văn Diệp có lẽ cũng cảm thấy lão nhạc phụ thay đổi thái độ quá nhanh, bèn nhìn thê tử với vẻ mặt nửa cười nửa không, rồi mới quay sang nhạc phụ nói: "Bây giờ có một cơ hội ngàn năm có một, cần phiền đến ngài giúp một tay."
Vân Thành Nguyên nói: "Cứ nói đi, cần ta làm gì?" Trong lòng nghĩ chắc là chuyện nhằm vào Mai Thượng Thư, nếu không thì một đại nam nhân như ông cũng không có cơ hội tiếp cận nữ nhân độc ác như Mai An Vân.
“Dạo gần đây, Hoàng thượng muốn phong cho Mai Thượng Thư làm Thái tử Thiếu bảo, nhưng ông ta từ chối, thay vào đó xin Hoàng thượng phong cho đích mẫu của mình.”
Xét thấy gia tộc đã tiêu phí tâm huyết trong việc bồi dưỡng tiến sĩ, đặc biệt là sự đóng góp của đích mẫu và thê tử, các tiến sĩ sau khi làm quan thường từ chối phần thưởng dành cho mình mà yêu cầu phong cho đích mẫu hoặc thê tử, xem như là sự bù đắp công lao của họ.
Hành động của Mai Thượng Thư là hợp tình hợp lý, nhưng Vân Thành Nguyên vẫn ngạc nhiên hỏi: "Ta nghe nói về việc này rồi... Sau đó thì sao?"
"Người được sắc phong là đích mẫu của ông ta, chứ không phải mẹ ruột." Quý Văn Diệp chậm rãi nói: "Ta nghe nói đích mẫu của Mai Thượng Thư chẳng phải là hiền thê lương mẫu gì, thậm chí bà ta còn dám đánh chết cả thiếp thất được nạp chính thức, và người thiếp đó chính là mẹ ruột của Mai Thượng Thư."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT