Mai Hữu Trân vừa bước xuống kiệu trước cổng phủ, không còn dáng vẻ điềm tĩnh thường ngày mà hối hả đi về phía hậu viện, tay nắm chặt đai ngọc bên hông, gần như chạy tới chính sảnh.
Thê tử của ông ta, Quý thị đang ở trong phòng đọc sách, nhẹ nhàng lật một trang sách, nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, liền ra hiệu cho nha hoàn đi xem. Nha hoàn vừa vén màn châu lên thì thấy lão gia xông vào, giật mình lùi bước.
Màn châu kêu loạt soạt, một sợi còn vướng vào đai ngọc của ông ta, nhưng ông ta không để ý mà kéo mạnh, làm đứt luôn màn châu kia, nói với thê tử: "An Vân đâu rồi?"
Quý thị lúc này mới từ tốn đứng dậy, ra lệnh: "Đi gọi Nhị tiểu thư tới đây, nói lão gia muốn gặp." Sau đó hỏi trượng phu: "Có chuyện gì xảy ra vậy? Sao trông ngài như thế này?"
"Có chuyện lớn rồi!" Mai Hữu Trân ngồi xuống, rút khăn tay ra lau mồ hôi trên trán: "Có một tên Hành Nhân nho nhỏ đột nhiên dâng sớ vạch tội ta, nói rằng mẫu thân đánh chết tiểu thiếp, không xứng đáng được sắc phong. Ta còn đang thắc mắc, sao y biết được chuyện trong nhà ta, sau khi nghe ngóng mới biết được, y chính là nhạc phụ của cháu trai tốt của nàng."
Quý thị xuất thân từ Hầu phủ, cũng hiểu chút ít về quan trường, bèn hỏi: "Tân khoa tiến sĩ vừa được bổ nhiệm làm Hành Nhân, nhạc phụ của hắn bao nhiêu tuổi rồi? Sao vẫn còn làm việc ở Hành Nhân Ty?"
"Còn chưa tới ba mươi!" Mai Hữu Trân lớn tiếng nói: "Nếu không phải vậy thì ta làm sao đoán ra được kẻ đứng sau Vân Hành Nhân là ai!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT