Quý Văn Diệp hài lòng nhướn mày, thầm nghĩ Ánh Kiều thật hiểu chuyện, không cần hắn dặn dò, nàng đã biết cách nói với Vân Thành Nguyên là chồng nàng rất thương nàng. Trước đây, không phải Vẫn Thành Nguyên vẫn luôn lo lắng mối hôn sự này sao? Hiện tại thì ông đã rõ, hắn và Ánh Kiều là một cặp trời sinh, tình cảm sâu đậm.
Hắn có phải là con rể tốt hay không, tạm thời chưa bàn tới, nhưng hắn chắc chắn sẽ là một phu quân khiến Ánh Kiều hài lòng.
Vân Thành Nguyên nhìn sơ qua cũng có nhìn thấu được ánh mắt của con rể, rầu rĩ nói: “Ôi, thế thì tốt rồi, ta có thể bớt lo một chuyện. Hai đứa sau này phải sống thật tốt.”
Ánh Kiều hòa giải:”Cha, xin cha yên tâm, cuộc sống của chúng ta sẽ ngày một tốt hơn. Ngài xem cha đi, năm nay đỗ Tiến sĩ làm quan, lại sắp dọn nhà qua đại trạch rồi, sau này bám rễ ở kinh thành, càng ngày càng thịnh vượng.
Quý Văn Diệp nói: “Cha mua nhà ở đâu?”
“Khụ, phía sau ngõ cây quạt phủ Lương Quốc Công.”
Trước đây ngôi nhà mà hai cha con họ thuê chính là nhà của phủ Lương Quốc Công, rất gần nơi ở của Quý Văn Diệp, mỗi lần Ánh Kiều về nhà thì chỉ cần đi bộ một lúc là đến, Quý Văn Diệp mỉm cười: “Gần Hầu phủ à, rất tốt, rất tốt, sau chúng ta có thể chăm sóc lẫn nhau.” Nhất định là Vân Thành Nguyên cố ý, cố ý chuyển đến ở gần con gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT