Ánh Kiều thầm vui sướng, ngày hôm qua quả thật rất hài lòng, phụ thân khen ngợi nàng, cả chồng cũng nói lời ngon ngọt với nàng. Nàng mỉm cười vui vẻ nói: "Chàng thật lòng muốn thế sao?"
"Lúc trước cách ta đối xử với nàng không hề giống như cách chủ nhân đối xử với nha hoàn." Quý Văn Diệp vừa sờ soạng bàn tay trắng nhỏ, mềm mịn của nàng, vừa 'bày tỏ nỗi niềm' nói: "Hơn nữa hiện tại anh sẽ không dùng tam cương ngũ thường để ràng buộc nàng, chỉ cần nàng an phận ở nhà, không làm chuyện gì có lỗi với ta, chuyện gì ta cũng có thể dung thứ cho nàng."
Ánh Kiều cảm thấy có lý, hắn không treo ngoài miệng tam tòng tứ đức, dựa vào cách hành xử trước giờ mà nhìn nhận thì hắn thật sự không phải là loại người cổ hủ. Con ngươi nàng đảo một vòng, nảy ra một chủ ý, nàng giơ tay búng nhẹ vào trán hắn: "Thế này có tức giận không?"
Hắn sững sốt, sau đó bật cười, tóm lấy nàng: "Nàng thật to gan, coi chừng ta chặt móng vuốt nhỏ của nàng."
Ánh Kiều lùi về sau trốn tránh, đồng thời có ý bảo hắn đừng ồn ào, cẩn thận lắng nghe tiếng động bên ngoài. Vào lúc này Vân Thành Nguyên rầu rĩ nói: "...Suy nghĩ của ta vẫn chưa từng thay đổi, nương tử nhà ngươi nên tìm người khác đi thôi, ta cảm thấy không cần thiết phải bàn lại nữa. Nương tử nhà ngươi lưu lạc phong trần, ta rất đồng cảm, nhưng chỉ có thế thôi, còn như yêu cầu ta làm gì khác thì chẳng khác nào bắt nạt Vân mỗ ta đây."
Quý Văn Diệp bĩu môi với vợ: "Hai chữ "bắt nạt" dùng rất hay, phù hợp với tính tình của cha."
"..." Ánh Kiều len lén nhìn ra cửa, mơ hồ có thể thấy được bóng dáng ba người. Lúc này chợt nghe cha nàng nói: "Ta còn có khách, không rảnh tán gẫu với các người nữa, trở về hết cả đi. Sau này miễn là các người cầu kiến thì ta đều không tiếp nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT