Quý Văn Diệp vừa rồi uống chút rượu xã giao, trong men rượu hắn ngà ngà say nhìn nàng, trong lòng có một loại niềm vui khó tả. Mặc dù trước lúc thành hôn, hai người đã làm chuyện vợ chồng, nhưng ý nghĩa của việc chính thức cưới Ánh Kiều làm vợ là sau này không cần phải lén lút sờ soạng đụng chạm nàng nữa, có thể quang minh chính đại ở cùng nhau.
Ánh Kiều đội mũ phượng, không tiện nằm xuống, bèn ôm cổ hắn, ưỡn người: "Trước tiên cởi mũ phượng trên đầu ta xuống đi."
Hắn như ở trong mộng choàng tỉnh: "Quên mất chuyện này." dìu nàng ngồi xuống, cởi mũ phượng đặt lên trên bàn rồi tiện tay rót hai chung rượu, đưa cho nàng: "Rượu giao bôi."
Ánh Kiều không uống được rượu, uống cạn một hơi, cay đến nước mắt lưng tròng. Sau khi Quý Văn Diệp cất chung rượu xong, thấy dáng vẻ đáng yêu của nàng, ngược lại không nóng vội làm mà chỉ ôm nàng nói: "Chúng ta xa nhau mười ngày, nàng không biết ta nhớ nàng nhiều đến nhường nào đâu, hôm nay chúng ta bái đường thành thân, chính thức trở thành phu thê, sau này sẽ không rời xa nhau nữa."
Nàng cười, liếc nhìn hắn một cái: "Ta cũng vậy."
"Thật chứ? Sao lần nào cũng là ta nói xong, nàng mới phụ họa theo vài câu vậy."
Hình như là đúng thế thật. Ánh Kiều nghiêm túc gật đầu: "Ừ, thật."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play