Ánh Kiều phát hiện Quý Văn Diệp là một kẻ 'công tư phân mình', biểu hiện cụ thể là vào thời gian riêng tư hắn không bao giờ nhắc đến chuyện công việc, lúc này khi đang ở cùng nàng tại khu biệt viện phía sau thì hắn càng thêm cửa lớn không ra, cửa trong không bước, tựa như công việc cẩm y vệ chẳng có chút liên quan nào với hắn vậy. Dù cho bên ngoài lũ lụt dâng ngập trời thì hắn vẫn có thể bình thản như không có gì xảy ra.
Nếu hắn là hoàng đế thì thể nào cũng sẽ là loại người mê đắm hậu cung mà lơ là triều chính.
Lúc nàng còn làm nha hoàn hầu hạ hắn trước đây, đã cảm thấy hắn rất ít khi mang cảm xúc từ công việc về nhà, mỗi lần trở về nhà ngoại trừ mệt mỏi ra, thì không có bất kỳ cảm xúc gì. Hiện tại, nàng đã hiểu được phần nào, hắn vốn dĩ không xem công việc cẩm y vệ nàng này là sự nghiệp, sau khi rời khỏi Đô Chỉ Huy Sứ Ty thì hắn đã quên hết trách nhiệm rồi.
Ví dụ như hiện tại, trong mắt hắn chỉ còn có Ánh Kiều.
Nhưng Ánh Kiều lại lo lắng cho phụ thân ở đầu bên kia, cách ngày kết thúc thi hội mấy ngày, căn cứ vào tốc độ chấm bài của quan chủ khảo, chỉ vài ngày nữa là sẽ có thứ hạng rồi, nàng lo lắng thay cha , có chút đứng ngồi không yên.
Quý Văn Diệp lại thông suốt, hắn đã hạ quyết tâm rồi, cho dù có gặp bất kỳ khó khăn gì, thì hắn vẫn muốn cưới nàng vào cửa, cha nàng có đỗ hay không đỗ tiến sĩ, thì hắn ngược lại, không còn quan tâm nhiều như trước nữa. Ôm Ánh Kiều vào lòng ngồi trê giường, hắn xoa bàn tay nhỏ trắng nõn của nàng, cười nói: "Cha nàng còn trẻ, ba năm sau thi lại thì mới ngoài ba mươi. Người 50, 60 tuổi mới đỗ đạt có cả khối."
Càng an ủi, nàng càng tự ti: "Ôi, thi đỗ càng sớm càng đỡ khổ, học hành gian khổ ba năm, người già đi cả vài tuổi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT