Lỗ Cửu Niên cố gắng kiềm chế bản thân không hờn giận, nhưng lời nói khó tránh khỏi việc tranh cãi” : "Ca, hôn sự của huynh muốn thành, đương nhiên có thể làm được, nhưng những ngày sau này, về sau e rằng không thuận lợi. Chúng ta đều đã trưởng thành không còn nhỏ nữa, thời gian tốt đẹp chẳng còn lại được bao nhiêu, gom góp thật nhiều giàu sang trong tay mới là điều đúng đắn."
"Thế nào lại không nhìn ra tiểu tử đệ lại có thể soi mói người khác như thế? Vân Thành Nguyên hiện tại là cử nhân, cũng chẳng phải một gã nhà quê tầm thường, con gái của cử nhân kết duyên với con nuôi của thái giám như ta đây, xem như cũng không hề thua kém." Quý Văn Diệp và Lỗ Cửu Niên vừa nói chuyện vừa đi đến trước phòng chính, hắn dừng bước lại quay đầu nhìn y nói.
"..." Lỗ Cửu Niên nói: "Người ta sợ bị so sánh, huynh vốn dĩ có thể lấy được một người tốt hơn. Cha nuôi còn tiếc cho huynh, đệ cũng cảm thấy vậy."
Quý Văn Diệp nửa đùa nửa thật nói: "Hay là huynh thay đệ làm trung gian mai mối, đệ cưới Mai tiểu thư, tiện cả đôi đường."
Lỗ Cửu Niên cười ngượng ngùng: "Đệ là ai chứ, sao có thể trèo cao Mai gia." Nói xong, đẩy cửa giúp ca ca, sau khi đợi Quý Văn Diệp vào cửa, y xoay người lại, đóng cửa cẩn thận rồi đi theo phía sau ca ca.
Ở đằng trước bọn họ, có một người hầu khiêng cái rương tiến đến, Ánh Kiều để cho bọn họ mang cái rương vào buồng trong, lúc này nàng mới mở rương xem đồ trang sức, ngọc quý bên trong, nghe thấy tiếng nói chuyện, nàng vén rèm châu bước ra, nhìn thấy Lỗ Cửu Niên, Ánh Kiều khách sáo chào hỏi: "Lỗ đại nhân."
Quý Văn Diệp nói: "Không cần khách sáo như vậy, sau này đều là người một nhà, nàng gọi đệ ấy Tiểu Cửu Tử là được rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play