Nhân bánh trung thu trong miệng suýt chút nữa thì rơi ra ngoài, Ánh Kiều vội vàng đưa tay lên lau miệng, nín thở nghe họ tiếp tục mắng chửi Khúc nương tử.
Hiển nhiên Đại Lam đầy một bụng bất mãn với Khúc nương tử: “Dịp Tết vừa rồi nàng ta mới gả được vài tháng đã hối hận, chạy trở về tìm thiếu gia nhà ta, sống chết đòi tái giá. Nếu là cha nàng ta, loại con gái không biết xấu hổ như vậy, ta chỉ muốn đánh chết luôn cho rồi.”
"Tỷ tỷ của ta ơi, Mai Đạo Học nghiêm khắc với con gái nhà người ta, nhưng với người nhà thì lại chẳng xuống tay nặng được. Con gái ông ta đòi hòa ly tái giá, cũng chẳng thấy ông ta động đến một ngón tay của nàng ta. Rảnh rỗi đi quản chuyện tái giá của quả phụ khác, sao không quan tâm đứa con gái vô liêm sỉ của mình đi chứ! Đúng rồi, nàng ta tên là gì nhỉ?"
“An Vân.”
“Hừ, An gì mà An, nàng ta là đứa náo động nhất, tính tình hoàn toàn ngược lại với cái tên.”
Ánh Kiều nghĩ thầm, cái gọi là Mai Đạo Học ắt hẳn chỉ là một biệt hiệu chứ không phải tên thật. Có lẽ cha của Khúc nương tử là một học sĩ Đạo giáo, suốt ngày chỉ trích chuyện tái giá của quả phụ là tổn hại đạo đức, nhưng lại không quản chuyện con gái mình đã có chồng mà còn đi quyến rũ biểu ca.
Lúc này, nha hoàn vừa báo tin khi nãy lại chạy trở về, vẻ mặt kinh hoảng chỉ về phía góc cửa nói: “Không hay rồi, Khúc công tử đến rồi, đang ầm ĩ bên đó, nhìn tình hình có vẻ sắp động tay động chân rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT