“Thử nói xem, ngươi hiểu cái gì rồi?” Quý Văn Diệp cười khẽ hỏi.
“Trong mắt ngài, tiểu nữ cũng chẳng khác gì con chó con mèo, chỉ để ngài đùa vui thôi...” Khoảng cách giữa thân phận của chúng ta gần như đã sánh ngang với sự khác biệt giữa các loài, vì vậy không cần phải tự mình đa tình.
Hắn khựng lại một chút, rồi bật cười: “Được, ngươi cứ nghĩ như vậy đi.”
Ánh Kiều vẫn cảm thấy không thoải mái, mắt cứ nhìn quanh mà không dám ngước lên nhìn hắn. Quý Văn Diệp thả nàng ra, vỗ vào chỗ bên cạnh: “Qua đây ngồi với ta, kể ta nghe hôm nay ngươi đã làm gì? Ta tin tưởng ngươi không cho người theo dõi, nên ngươi cũng đừng giấu giếm gì, cứ thật thà mà nói.”
Nàng ngần ngừ rồi ngồi xuống, kể lại chuyện ăn cua ở nhà, xong xuôi, nàng bĩu môi: “... Ngài thấy đấy, rất nhàm chán...”
“Đúng là rất nhàm chán.” Quý Văn Diệp vỗ vỗ vào bụng nàng, hỏi: “Vậy ngươi ăn no chưa?”
Thật sự coi nàng như nuôi thú cưng rồi sao?! Nàng gật đầu: “Đã no rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT